Hồ Chí Minh Và Cái Chết Của Nông Thị Xuân - Vũ Thư Hiêngreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Hồ Chí Minh Và Cái Chết Của Nông Thị Xuân
Sách "Đêm giữa ban ngày" của Vũ Thư Hiên, con của Vũ Đ́nh Huỳnh, thư kư của ông Hồ Chí Minh. "Hồi kư chính trị của một người không làm chính trị " 1997, trang 263-265.
Vũ thư Hiên bị bắt 1967 và trả tự do 1976 ống bị tù oan trong vụ án "Xét lại".
----
Một tấn thảm kịch có tính cách tượng trưng cho một sự đổ vỡ lớn của một nền đạo đức vàrộng ra, của một thời đại... ("Đêm giữa ban ngày" của Vũ thư Hiên, trang 263...)
Cha tôi sai tôi chở ông lên đường Cổ Ngư cũ về phía Chèm. Tới dốc lên đê, ông bảo tôi dừng xẹ.. - Con nhớ lấy chỗ này, quăng gốc cây thứ tư và thứ năm từ trên đê đổ xuống - cha tôi chỉ tay về phía trước - Nơi này đă xảy ra một tấn thảm kịch mà rồi đây con phải t́m hiểu để mà viết. Nó là tấn thảm kịch có tính chất tượng trưng cho một sự đổ vỡ lớn của một nến đạo đức và rộng ra, của một thời đạị..Mắt cha tôi mờ đị Giọng ông đứt quăng. - Con không hiểu bố muốn nói ǵ... - Lúc này con không hiểu cũng được, hiểu bây giờ vừa sớm, vừa nguy hiểm. Việc của bố là đánh động trí nhớ của con, bắt nó ghi lại một lời nói không rơ ràng để đừng quên, sau này... Thôi ta về.
Trên đường về nhà, cha tôi không nói thêm lời nào nữạ Tôi cũng không dám hỏị Nếu cha tôi đă không nói, có nghĩa là hỏi cũng vô ích.
Ông Nguyễn Tạo đă giải đáp cho tôi câu hỏi đó, nhiều năm về sau: Bố anh không muốn kể v́ vào thời câu chuyện xảy ra, bố anh không c̣n làm việc với bác Hồ nữa, bố anh ḿnh không nắm rơ, không trực tiếp biết sự việc, không biết chi tiết, kể không đầy đủ, không khách quan. Hoặc giả, bố anh sợ anh biết câu chuyện quá sớm th́ hại cho anh... Nhưng bố anh muốn có lúc anh sẽ viết rạ Bố anh bảo tôi kể cho anh nghe cũng không ngoài ư đó.
- Bác biết ?
Ông gật đầu.
- Không phải ḿnh tôi biết. C̣n nhiều người biết. Những người trong nghành công an ở cấp vụ hồi bấy giờ đều biết cả...
- Vậy chuyện ǵ đă xảy ra ở dốc Chèm, thưa bác?
- Một vụ án mạng oan khuất.
- Ở nơi bố cháu chỉ cho cháu?
- Ở đó. Một người đàn bà bị xe cán chết, nhưng không phải thế, mà là xác của người đó.
- Một hiện trường giả?
Ông thở dài, ngậm ngùi: Người đàn bà đó tên là Nông thị Xuân, quê ở huyện Ḥa An, tỉnh Cao Bằng. Chị xuân này rất xinh gái, da trắng nơn, miệng tươi như hoa, được Ban bảo vệ sức khỏe trong tỉnh tuyển vào trông nom sức khỏe cho Bác Hồ...
- Thời gian nào, thưa bác?
- Sau khi ḥa b́nh lập lại, khoảng năm 1955...
- Cùng được tuyển một lúc với chị Xuân, c̣n có hai người em gái chị ta, em họ, cũng là con cái gia đ́nh gốc cách mạng cả. Họ được bố trí ở trong một ngôi nhà ở Phố Hàng Bông Thợ Nhuộm, sát đường Quang Trung. Thông thường Trần Quốc Hoàn tự thân đưa chị Xuân vào gặp Bác, sau đó lại đưa về...
- Mỗi lần như vậy chị ta ở lại bao lâu?
- Không chừng. Có khi chỉ một đêm, có khi đôi ba hôm... Người đàn bà này rất được ḷng Bác. Họ có với nhau 2 đứa con. Đứa con gái, con của chị, được Bác đặt tên là Trinh. Đứa sau, con trai, được đặt tên là Trung, Nguyễn Tất Trung.
Về sau này thằng Trung được Bác ủy thác cho Vũ Kỳ chăm sóc, coi như con ruột... Có người nói chỉ có thằng Trung mới là con đích thực. Việc này tôi không rơ lắm. Tôi sững sờ. Lại thêm một bí mật tôi được biết trong những bí mật được giữ rất kín.
- Như vậy, có thể coi như Nông thị Xuân là Hoàng hậu cuối cùng trong lịch sử Việt Nam? Ôạng cười chua chát: Có thể coi là như vậỵ Và là bà hoàng hậu bất hạnh nhất trong lịch sử Việt Nam. Bất hạnh v́ không một ngày được thừa nhận là hoàng hậu, v́ đẻ ra những đứa con không được gọi cha ruột của nó bằng cha... tất cả diễn ra trong sự lén lút nhục nhă như thể đó là những đưa con tội lỗị
- Ai đă giết Nông thị Xuân?
- Đừng vội, cháu nghe đă. Hăy ghi nhận sự việc này: Vào một buổi sáng mùa hè năm 1961 hay 1960 nhỉ, người ta thấy có xác một người đàn bà bị xe cán chết ở dốc Cổ Ngư lên Chém. Xác chết được đưa vào bệnh viện Việt Đức, được nhận dạng. Đó là Nông thị Xuân. Nhưng xác không được mổ theo thường lệ mà bị chôn cất vội vă, theo lệnh của Trần Quốc Hoàn
- Tại sao lại Trần Quốc Hoàn?
- Bởi v́ Nông thị Xuân là người thuộc một trong những cơ quan trung ương và sự việc xảy ra phải được báo cáo ngay cho Trần Quốc Hoàn biết.
- Rồi sau th́ sao?
- Chưa hết. Sau đó một cô em gái của Nông thị Xuân tức tốc trở về Ḥa An. Nhưng cô không về được tới nhà. Người ta t́m thấy xác cô nổi lên trên sông Bằng Giang... Một người em khác trước kia về Hà Nội cùng với Nông thị Xuân đang học trường y sĩ Thái Nguyên, một buổi chiều ra hàng quán gần đấy mua dầu đốt hay cái ǵ đó cũng mất tích luôn... Như vậy là cùng một thời gian, có thể là cùng một sự việc, có tới ba người thiệt mạng.
- Về những cái chết này không có ai điều tra hết?
- Không.
- Tại sao thưa bác?
- Tại v́ thủ phạm là một nhân vật quá to để có thể đụng tới.
- Trần Quốc Hoàn?
- Phải - ông thở dài - Tất cả những người biết việc này đều có lỗi với hương hồn chị Xuân và hai cô em. Tất cả đă cúi đầu trước guồng máy, trước uy tín của Đảng có thể bị mất đi bởi vụ bê bối nàỵ Mọi người đều lầm khi nghĩ như vậỵ..
- V́ sao Trần Quốc Hoàn giết bà Xuân?
-Đó là một câu chuyện dàị Khi Bộ Nội Vụ, v́ công tác bảo vệ, bố trí cho mấy chị em cô Xuân ở ngôi nhà của Bộ ở phố Hàng Bông thợ Nhuộm, th́ chỉ vài người được biết họ là aị Trong ngôi nhà này không phải chỉ có mấy chị em cô Xuân mà c̣n có mấy gia đ́nh cấp vụ khác ở cùng. Thời gian trước khi cô Xuân bị giết ít lâu, Trần Quốc Hoàn thường tới đó. Việc Trần Quốc Hoàn tới thăm rồi cưỡng hiếp cô Xuân, cô em của cô Xuân biết, có nói lại cho người yêu của ḿnh ở quê. Anh này về sau, khi cô ta bị giết nốt, xác nổi lên ở sông Bằng Giang rồi, có làm đơn tố cáo gởi Trung ương.
- Và Trung ương im lặng?
- Không phải anh ta gởi ngay lập tức, ngay lập tức th́ anh ta cũng bị giết ngay, mà măi, măi về sau này.
- Cụ Hồ không có kiến về mấy cái chết oan khuất đó?
- Có nhiều điều chúng ta không biết được. Tôi nghĩ thân phận Bác lúc ấy cũng tội nghiệp lắm. Biết nói với aỉ Với Lê Duẩn chăng? Hay Lê Đức Thọ? Hay nói thẳng với Trần Quốc Hoàn? Tôi nghĩ Bác Hồ là con người cũng biết đau khổ. Nhưng cái thế của Bác buộc Bác phải im lặng...
- Nghĩa là theo bác, ông Hồ không có lỗi?
- Trong mấy cái chết nói trên? Không.
- Nhưng sự im lặng trước cái chết của họ? Bỏ ra mối quan hệ t́nh cảm, chỉ nói tới cái chết oan khuất của những con người, với tư cách đồng bào thôi, có thể im lặng được không?
-Thế hệ các anh rất khắc nghiệt trong sự phán xét... Ôạng thở dài
-Tôi hiểu các anh. Các anh vô can. Các anh chỉ nh́n thấy một lẽ công bằng, đ̣i phải có nóị Đểng, nhưng có nên như vậy không? Hay là cần phải độ lượng hơn với sự yếu đuối của con ngườỉ Dù họ có là ai đi chăng nữa...
-- (ex.dggt03@hotmail.com), January 17, 2005
Close italic.
-- (ex.dggt03@hotmail.com), January 17, 2005.
Another try
-- (ex.dggt03@hotmail.com), January 17, 2005.
What the @#&%?
-- (ex.dggt03@hotmail.com), January 17, 2005.
Vu để cho thằng Trưởng Mật Thám của Đảng CSVN nó giết cô Nguyễn Thị Xuân [ Ṇng ], no hăm hiếp nạn nhân song rồi đập đầu cho cô ta chết Y trang lối nó giết người hàng ngày.Thằng chó chết Hồ Chó Minh đă già mà con thích hăm hiếp gái tơ, tôi nghĩ chỉ có xảy ra trong các đảng Mafia hay bọn Tầu Phù kém văn minh mọi rợ như thằng Mao Trach Đông.
Cháy nhà ḷi mặt chouột : Hồ Chó Minh và tùng đảng chỉ là một bọn ăn cươp cạn như bọn MAFIA vậy
-- (Sáu Bi Da FRance @ Sài G̣n.Net), January 17, 2005.
Bac la cha, Dang ta la meTu khi Bac chet Dang ta thieu buo...
Tu khi Bac chet thoi um
Luu manh thi lam, ca ve thi nhieu
Thang Luong doc ac vo cung
Thang Nong tu trong dong cut lu lu chui ra
Thang Phieu, thang Giap, thang Muoi
Ba thang deu ac, chem cha thang nao
Thang Kiet mat mui rat dam
Choi ngay chua du, toi con choi them
Lang nhang voi nu Dang vien
Lan tan so mo chau ngoan Bac He
-- chien si diet cong (chiensidietcong@yahoo.de), January 17, 2005.
Hăm hiếp cũng là chuyện b́nh thường thôi bạn ạ. Giả sử một cô gái xinh đẹp ở trước mặt mà bạn th́ có quyền lực tuyệt đối th́ bạn sẽ hành động ra sao? Cái đó của thằng chó Hồ cũng b́nh thường như những sinh vật khác. Nhưng c̣n tội ác của nó th́ sao?Tôi không kể đến hàng triệu người bị chết bởi tham vọng xấu xa của hắn. V́ tôi không nói, các bạn cũng đă biết.
Tôi chỉ bàn đến những hậu quả để lại không biết đến bao đời về nền văn hóa suy đồi mà hắn đă mang lại cho dân tộc ta.
"V́ lợi ích 10 năm phải trồng cây V́ lợi íc trăm năm phải trồng người"
Lợi ích của ai? Ai phải trồng người?
Giả sử bạn có con, con bạn bị đem chôn chân vào đống phân, đầu bị dội gáo nước giải, bọn chúng dùng dao, kéo chặt cành tỉa là bạn sẽ nghĩ sao...
Nhưng dù có thế th́ cũng chưa đến nỗi tệ lắm. Đằng này, những nhồi nhét vô đạo đức để lại cho cả nhiều thế hệ Việt Nam những suy nghĩ ô uế mà phải nhiều đời sau mới có thể gột tẩy được.
Nếu bạn là nhà tâm lư (nhất là người theo trường phái của Freud th́) bạn có thể giúp tôi chứng minh điều này.
-- Giấu Tên (khongtenho@yahoo.com), February 04, 2005.
Cám ơn anh bạn "Giấu Tên (khongtenho@yahoo.com), " đă tham gia forum này .Chuyện cộng sản cướp chánh quyền MBVN và cưỡng chiếm MNVN thành công đó chỉ qua là vận nước .Mọi người Việt yêu nước điều cảm thấy đau buồn .
Sau khi thành công ở MBVN việc đầu tiên là chúng mở chiến dịch "cải cách ruộng đất " với mục đích chia rẽ gia đ́nh và hàng xóm với nhau .Sau th́ những đám con nít quàng khăn đỏ để kiểm soát vào sâu trong mọi gia đ́nh và trường học ,c̣n cộng sản với nhau chúng tổ chức những buổi kiểm thảo . . . tức chia rẽ để trị .
Sau khi cưỡng chiếm MNVN chúng bần cùng hoá MNVN ,bỏ tù ,sát hại và hăm hiếp vợ con thuộc chánh quyền MNVN theo kế họach "bông hồng đen" ,chúng biến những tên bộ đội công an thành nhựng con ác quỷ theo một sách lược "gây hận thù " giữa dân và cộng sản để những tên cộng sản chỉ c̣n một con đường duy nhất là theo chúng hoặc bị dân giết .
30 năm qua hận thù cũng vơi và quên lăng nhất là những đám thanh niên sinh sau 75 th́ chúng lại khuyến khích làm ngơ và đẩy những lớp trẻ vào con đường xa đọa x́ ke ma tuư đĩ điếm để chúng vừa có tiền vừa hưởng lạc và diệt ư chí tranh đấu của lớp trẻ .
Thật đáng buồn cho dân Việt trong nước .
-- thich du thu (toollovers@comcast.net), February 04, 2005.
Bọn phản động lưu vong chó chết
-- Tư tưởng tiến bộ (tutuongtienbo@yahoo.com), February 09, 2005.