Các bác phải biết chấp nhận thông tin hai chiều và những ư kiến từ những người khác chứ!

greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread

Em phê b́nh bác VAS v́ bác muốn câu khách cho web của bác mà xoá bài của em để làm vui ḷng cho các bác chống cộng sợ sự thật!

-- @@@@@ (@@@.@@), January 15, 2005

Answers

Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

Tới đây, thiết nghĩ răng, chúng ta hồi tưởng xem trong suốt thời kỳ từ tháng 7/1955 cho đến ngày 30/4/1075 dưới ách thống trị của hai chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm và quân phiệt Gia-tô Nguyễn Văn Thiệu, miền Nam Việt Nam ở vào những trường hợp nào trong những điều nêu ra ở trên? Theo sự hiểu biết của người viết th́ thực tế của miền Nam Việt Nam trong thời kỳ 1954-1975 như sau:

Đối với sự kiện 1, miền Nam Việt Nam không phải là cựu thù của Hoa Kỳ. V́ thế Hoa Kỳ chi viện cho miền Nam khá hào hiệp và để mặc cho Giáo Hội La Mă và cho anh em Ngô Đ́nh Diệm bao thầu việc quản lư nhân dân miền Nam.

Đối với sự kiện 2: Về Phần A (lănh thổ chia đôi), miền Nam Việt Nam giống y hệt như Tây Đức và Nam Hàn. Phần B (Quân đội Hoa Kỳ trú đóng) th́ Miền Nam Việt Nam gần như thế,

Đối với sự kiện 3. và sự kiện 4, miền Nam Việt Nam hoàn toàn trái ngược với Tây Đức, Nam Hàn và tất cả các nước tiếp nhận viện trợ của Hoa Kỳ. Nói cho rơ hơn, Miền Nam Việt Nam nằm trọn trong bàn tay của Giáo Hội La Mă, chương tŕnh giáo dục bị giới hạn và kiểm soát chặt chẽ. Tất cả những ǵ nói đến những việc làm bất chính, bạo ngược và dă man của Giáo Hội, tất cả những tài liệu nói về đời sống bê bối thối tha các Giáo Hoàng, của và giai cấp tu sĩ Gia-tô, tất cả các học thuyết khoa học và chính trị không phù hợp với quan điểm của Ṭa Thánh Vatican đều bị lọai bỏ. Quyền lực của Giáo Hội hầu như bao trùm lên tất cả mọi sinh họat của người dân, từ chính tri, kinh tế, quân sự, văn hóa, tôn giáo, giáo dục cho đến xă hội, thương mại và các việc bao thầu cung cấp dịch vụ. Không một phạm vi họat động nào là không có bàn tay của Giáo Hội.

Đối với sự kiện 5: Đây là sự thật về bản chất của những tín đồ Gia-tô của Giáo Hội. Độc giả có thể kiểm chứng bằng cách t́m đọc các tài liệu mà người viết đă trích dẫn. Một cách khác nữa để kiểm chứng là quan sát cung cách hành xử cùng những lời lẽ trong cung cách hành văn và lư luận của họ trên các diễn đàn ngôn luận (báo chí, truyền thanh, truyền h́nh và internet), trong hội đồng "chuột" "chống Cộng miệng" tại các địa phương ở Bắc Mỹ.

Đối với sự kiện 6, thiết tưởng phần tŕnh bày về nhà lănh đạo của chính quyền Quốc Gia là ông Bảo Đại và hai nhà lănh đạo của miền Nam trong thời kỳ 1954-1975 là hai ông Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm và Nguyễn Văn Thiệu đă nói lên các tính cách "không những không có chính thống, không có chính nghĩa, mà c̣n là phản dân tộc" của những người cầm quyền Quốc Gia và chính quyền Miền Nam Việt Nam. Người viết xin nhấn mạnh là chính quyền do ông Bảo Đại, Ngô Đ́nh Diệm và Nguyễn Văn Thiệu cầm đầu không có chính nghĩa v́ những lư do dưới đây:

1.- Khát vọng thống nhất đất nước là khát vọng của bất kỳ dân tộc nào bị rơi vào t́nh trạng đất nước bị phân chia. Việc Thỏa Hiệp Genève 1954 quy định tạm thời chia đôi nước ta là do áp lực của các cường quốc Nga và Trung Hoa để giải quyết chíến tranh Đông Dương 1945-1954, có ngầm ư gỡ thể diện cho Pháp và thiên vị Vatican. Tuy nhiên, Thỏa Hiệp này quy định điều khỏan tổ chức tổng tuyển cử để thống nhất đất nước vào tháng 7 năm 1956. Miền Nam nằm dưới quyền cai trị của Giáo Hội La Mă, chủ tâm ngăn cản, không cho tổ chức tổng tuyển cử với dă tâm duy tŕ miền Nam thành một quốc gia riêng biệt. Hoa Kỳ, v́ thế bí chiến lược, phải nhắm mắt buông xuôi. Làm như vậy là phản lại nguyện vọng thống nhất đất nước của dân tộc Việt Nam. Hễ phản dân tộc là không có chính nghĩa (Chủ tâm của Vatican là biến miền Nam thành một quốc gia riêng biệt theo đạo Ki-tô. Chủ tâm của Hoa Kỳ là biến miền Nam thanh tiền đồn chống Cộng theo nhu cầu giai đọan của "chiến lược be bờ"). .

2.- Thành tích của các lănh đạo miền Nam: Các ông Bảo Đại, Ngô Đ́nh Diệm và Nguyễn Văn Thiệu là những người lănh đạo chính quyền quốc gia và chế độ Đệ Nhất, Đệ Nhị Cộng Ḥa. Điều đáng buồn là những người này không những không có thành tích lăn lộn ch́m nổi với nhân dân ta trong cuộc chiến chống lại liên quân giặc xâm lăng Pháp -Vatican, mà lại c̣n là những người có quá tŕnh gắn liền với liên minh giặc, có thành tích bán nước và làm tay sai cho giặc, bị lịch sử và nhân dân lên án và kết tội là Việt gian phản quốc. Đă là Việt gian mà lên nắm quyền lănh đạo chính quyền của miền Nam th́ làm sao miền Nam có chính nghĩa được?

3.- Miền Nam đề cao và nhân danh "dân chủ và tự do" để chống lại "miền Bắc độc tài Cộng Sản". Nhưng miền Nam lại độc tài hơn cả miền Bắc. Nói đến độc tài của một chế độ chính trị là nói đến bộ máy cai trị bằng công an, mật vụ và cảnh sát. Bộ máy công an, mật vụ và cảnh sát của chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm được sử gia Joseph Buttinger ghi nhận như sau:

"Với ḷng say mê bắt chước phuơng cách tổ chức của Cộng Sản, ông Nhu cho thiết lập các nhiều tổ chức kiểm soát nhân dân. Các tổ chức này đă làm cho chế độ bị thù ghét bởi ngay cả những người mà sự ủng hộ của họ hết sức cần thiết cho chế độ. Đó là những người nắm quyền chỉ huy quân đội. Những tổ chức công an, mật vụ và cảnh sát nhận lệnh trực tiếp từ ông Nhu. [Kư giả] Halberstam nói rằng có tới 13 tổ chức cảnh sát, công an và mật vụ khác nhau. Tổ chức mật vụ quan trọng nhất của ông Nhu là một tổ chức gài những chỉ điểm viên vào trong các cơ quan của chính quyền do Bác-sĩ Trần Kim Tuyến làm giám đốc. Tổ chức này có danh xưng tàng h́nh là Sở Nghiên Cứu Xă Hội và Chính Trị Phủ Tổng Thống. Ông Nhu cho tổ chức những buổi họp "tự kiểm thảo" theo kiểu Cộng Sản ở trong Đảng Cần Lao Nhân Vị, và tổ chức Thanh Niên Cộng Hoà mặc đồng phục mà ông là "Vị Lănh Đạo Tối Cao". Ông bắt chước các phương pháp phát xít để kiểm soát nhân dân. Cái gọi là "Lực Lượng Đặc Biệt" của chế độ và các cung cách mà ông Nhu sử dụng lực lượng này vào năm 1963 giống như vai tṛ "Đạo Quân Thần Tốc" của chế độ Đức Quốc Xă. Mặt khác, việc thiết lập các tổ mật vụ gài trong các tổ chức này và trong chính quyền, ư đồ tổ chức nhân dân thành những tổ (nhóm nhỏ) mà tổ trưởng phải chịu trách nhiệm về ḷng trung thành của các tổ viên, việc tổ chức các cuộc họp tố Cộng, việc sử dụng kỹ thuật tuyên truyền và việc quấy phá nhân dân vốn đă mệt nhoài v́ những cuộc mit tinh và biểu t́nh ủng hộ lănh tụ vĩ đại và chế độ, tất cả đều là bắt chước theo Cộng Sản. Không có một mánh mung chuyên chế độc tài nào là ông Nhu không sử dụng và ông ta luôn luôn làm ra vẻ những mánh mung này là do ông vừa mới sáng chế ra. Chỉ có một thứ vũ khí mà ông không bao giờ nghĩ tới để sử dụng trong cuộc đấu tranh chống lại chủ nghĩa Cộng Sản. Thứ vũ khí đó là chế độ dân chủ."

("It was Nhu who, with his passion for imitating Communist methods, created the various instruments of government control over the population that made the Diem regime hated even by people on whose support it depended: the leaders of the armed forces. The regime 's secret services and special information and police forces took their orders from Nhu. Halberstam says that at one time there exist no less than thirteen different secret police organizations. The most important of Nhu's secret services was an organization of informers inside the administration headed by Dr. Tran Km Tuyen, whose euphemeric title was Director of Political and Social Research Service of the Presidency. Nhu held Communist-type "self-criticism" sessions in the semisecret Personalist Party, and with his uniformed Republican Youth, of which he was "Supreme Leader", he imitated fascist methods of popular control. The regime's so-called Special Forces, and the manner in which Nhu used them in 1963, were reminiscent of the role of the Storm Troopers under the Nazis. On the other hand, the setting up of secret cells in existing organizations and in the administration, the attempt to organize all citizens into small groups whose leaders were made reponsible for the members' loyalty, the rallies to denounce Communists, the propaganda techniques, and the perpetual harassment of a tired population with meetings and "spontaneous" demonstrations in favor of the regime and its great leader, all these were borrowed from the Communists. There were not one totalitarian strategem that Nhu did not employ, always pretending that it was his own latest invention. The only weapons he never thought of using in the struggle against Comminism were the weapons of democracy.)" (11)



-- (@@@.@@), January 15, 2005.


Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

Trong khi Miền Bắc lấy đại khối dân nghèo chiếm tỉ lệ trên 80% dân số làm ṇng cốt và liên kết với khối trung nông để củng cố quyền lực và thiết lập chế độ độc tài Cộng Sản, th́ miền Nam lấy thiểu số giáo dân Gia-tô chưa tới 6% dân số liến kết với thiêu số giầu có và tiểu tư sản thị dân để thiết lập chế độ độc tài tôn giáo. Nói về tàn ác th́ mức độ tàn ác và bóc lột, miền Bắc có lẽ phải ngả mũ chào thua chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm. Nói đến mức độ tàn ác của một chế độ là nói đến con số nạn nhân bị bắt giam và sát hại. Con số nạn nhân bị bắt giam và bị sát hại trong các đợt cải cách ruộng đất ở miền Bắc được, sử gia Bernard B. Fall ghi lại trong cuốn The Two Vietnams như sau:

"Trong khi không thể đưa ra được con số chính xác, nhưng con số phỏng đoán đă được nghiên cứu là vào khoảng gần 50 ngàn người Bắc Việt bị hành h́nh trong các đợt cải cách ruộng đất, và khoảng gấp đôi con số trên bị bắt đưa đi các trại lao động "(while it’s obviously impossible to give precise figures, the best educated guesses on the subject are the probably close to 50,000 North Vietnamese were executed in connection with the land reform and that at least twice as many were arrested and sent to forced labor camps" (12)

Mới đây, sử gia Pierre Brocheux của Pháp cho rằng con số nạn nhân của phong trào cải cách ruộng đất chỉ từ 15.000 tới 50.000. (13)

Trong khi đó, ở miền Nam con số nạn nhân bị chính quyền bắt giam và sát hại lớn hơn gấp hai lần. Con số này được các sách sử ghi lại rơ ràng. Sách Thập Giá và Lưỡi Gươm ghi lại sự kiện này như sau:

"Mùa hè năm 1955, Ngô Đ́nh Diệm tung ra chiến dịch Tố Cộng và qua luật 10/1959, ông đă lập các Toà Án Quân Sự Đặc Biệt, như bộ máy đàn áp. Luật này, kết án tử h́nh và phải thi hành trong ṿng ba ngày, khỏi có quyền bào chữa, tất cả những người Cộng Sản, những người có quan hệ với Cộng Sản (những chiến sĩ yêu nước chống Pháp, cả cha mẹ và bạn bè của họ), tất cả những bị cáo được xem là phạm đến an ninh quốc gia. Các cuộc càn quét đă dẫn về hàng ngàn "tên đỏ", từ nay gọi là Việt Cộng và nhiều người trong số đó đă bị giết... Trong lănh vực này, tài liệu bí mật của Lầu Năm Góc (Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ) cũng giống những ǵ do chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa phổ biến hồi đó: "Suốt thời gian của cái gọi là Chiến Dịch Tố Cộng được tung ra vào mùa hè năm 1955, từ 50,000 (50 ngàn) đến 100,000 (100 ngàn) người đă bị nhốt vào ngục. Nhưng bản báo cáo có nói, phần lớn những kẻ bị bắt giam đây không phải là đảng viên Cộng Sản". Đó là lời của F. Butterfield viết trong bản phân tích Tài Liệu Lầu Năm Góc (Bộ Quốc Pḥng Hoa Kỳ). Tác giả c̣n thêm: "Chương tŕnh công dân vụ, đă thất bại, bởi v́ Tổng Thống Diệm hầu như chỉ phát (gửi) toàn những người di cư miền Bắc hay là Công Giáo đến các làng đó. Nông dân cho rằng những thứ người đó không phải là người của họ". (Pentagon Papers, trang 12" (14)

Sách Vietnam Why Did We Go? ghi nhận con số này rơ ràng hơn và nhiều hơn, nguyên văn như sau:

"Giữa năm 1955 và 1960, tối thiểu có tới 24 ngàn người bị thương, 80 ngàn người bị hành h́nh hay bị sát hại bằng cách này hoặc bằng cách khác, 275 ngàn người bị bắt tra vấn và giam giữ. Cuối cùng có tới 500 ngàn (khoảng nửa triệu) người bị cầm tù tại các trại giam. Bộ máy đàn áp của chính quyền Gia-tô (Công Giáo) trở nên hết sức ghê gớm và tàn bạo khiến cho Hoa Kỳ đă phải vừa ngấm ngầm vừa công khai phản đối chính sách Gia-tô hóa quá trơ trẽn của chính quyền Diệm. Nhiều tu sĩ Phật giáo theo gương ni cô Thanh Quang quyết tâm phản đối chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm. Phải can đảm lắm người ta mới có thể chuẩn bị để tự thiêu cho mục đích duy tŕ niềm tin tôn giáo. Các nam nữ tu sĩ Phật Giáo tự thiêu đă làm sống lại tinh thần Phật Giáo của hàng triệu Phật Giáo đồ khiến cho họ quyết tâm chống lại những luật lệ bất công của chính quyền Diệm. Giáo Hội La Mă chẳng hề tỏ ra đau buồn hay kính phục những người tử đạo Phật Giáo này." ("Beetween 1955 and 1960 at least 24,000 were wounded, while 80,000 people were executed or otherwise murdered, 275,000 had been detained or interrogated. Eventually, about 500,000 were sent to concentration or detention camps. The Catholic state machinery of suppression became so overpowering and ruthless that the US had to protest, privately and officially, the barefaced religious character of Diem's Catholic policy. Many more Buddhist monks followed the example Nun Nu Thanh Quang in protest against Diem's Catholic regime. It took tremendous personal courage to prepare oneself for death by fire in order to uphold one's own religious belief. The self-immolation of Buddhist monks and nuns helped revive the religiosity of millions of Buddhists, who became determined to resist the unjust laws of Diem government. The Catholic Church never expressed any sorrow or admiration for those Buddhist martyrs.") (15)

Sách Đảng Cần Lao ghi lại con số nạn nhân ở Liên Khu V như sau:

"Ngồi tại Dinh Độc Lập, Ngô Đ́nh Diệm có ngờ đâu ông em ḿnh đă nhân danh Đảng Cần Lao Nhân Vị mà nhúng tay vào máu người một cách khủng khiếp đến thế. Số người mà tại Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng Ngăi, Qui Nhơn và Khánh Ḥa... đă bị cán bộ Cần Lao giết, v́ vu cho là Cộng Sản, phá hoại chế độ... đă được kiểm kê vào các năm 1964-1965 là 300,000 (300 ngàn) người! Hơn ba trăm ngàn người chết oan, để rồi chỉ có một ḿnh [Ngô Đ́nh] Cẩn ở miền Trung đền tội, thật là một điều bất công cùng cực!" (16)



-- (@@@.@@), January 15, 2005.


Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

Chúng ta thấy các nguồn tài liệu trên đây đưa ra ba con số nạn nhân bi giết hại không giống nhau. Linh-mục Trần Tam Tỉnh chỉ nói đến con số nạn nhân bị bắt, bị giam trong các Chiến Dịch Tố Cộng được phát động mùa hè năm 1955 mà thôi, và không nói rơ con số nạn nhân bị sát hại là bao nhiêu. Trong khi đó th́ sách Vietnam Why Did We Go? ghi rơ số nạn nhân bị bắt, bị tra vấn, bị thương tật, bị sát hại và bị đưa vào các trại giam. Sách Đảng Cần Lao nói rơ con số nạn nhân bị sát hại ở các tỉnh Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng Ngăi, Qui Nhơn và Khánh Ḥa là 300 ngàn người.

Sự khác biệt về các con số nạn nhân bị bắt giam, bị tra tấn và bị sát hại trên đây trở thành cái cớ cho tín đồ Gia-tô cuồng tín người Việt căi cuội để phủ nhận việc tàn sát đồng bào ta trong các chiến dịch "làm sáng danh Chúa" ở Liên Khu V được ngụy trang bằng các Chiến Dịch Tố Cộng của chế độ đạo phiệt Gia-tô Ngô Đ́nh Diệm trong thời kỳ này. Sự thật là 3 con số trên đều đúng cả. Chúng ta không biết v́ lư do ǵ Linh-mục Trần Tam Tỉnh đă không nói đến con số nạn nhân bị giết hại (v́ chưa nắm vững vẫn đề hay chưa có con số chắc chắn hoặc v́ một lư do thầm kín mà ông không tiện nói ra). Ông chỉ nói lửng là "nhiều người trong số đó đă bị giết". Bản văn trong sách "Vietnam Why Did We Go?" nói rơ con số nạn nhân 24 ngàn người bị thương, 80 ngàn bị giết, 275 ngàn bị tra vấn và 500 ngàn người bị đưa vào các trại giam. Ai đă từng đọc qua các tài liệu nói về những hành động tra tấn của các hung thần Gia-tô và thảm cảnh các trại giam của các chế độ đạo phiệt Gia- tô trong lịch sử thế giới, nhất là vào thời Trung Cổ ở Âu Châu đều biết rơ là tất cả những thành phần thuộc các tôn giáo khác chẳng may lọt vào tay các ông hung thần này đều có thể coi như đă chết. Và, anh em họ Ngô, theo Đại sứ Henry Cabot Lodge là loại người cuồng giáo kiểu Trung Cổ. Và, theo Linh mục đặc phái viên của chính Vatican, tinh thần Ki-tô ở miền Nam Việt Nam vào cuối thập niên 1967 vẫn c̣n nặng mang tinh thần phe đảng bí mật kiểu Trung Cổ. Khâm sứ Vatican tại Sài G̣n năm 1963 là Savatore d’Asta cũng phải thú thực rằng ông ta chứng kiến cảnh các nghi can bị công an mật vụ Ngô Đ́nh Diệm tra tấn (torture). Thế mà c̣n có người viết sử gốc đạo Ki-tô như ông bà Hoàng Ngọc Thành t́m cách lấp liếm, chối tội cho chủ cũ rằng Khâm sứ Vatcan đă lầm lẫn, chẳng bao giờ có chuyện tra tấn nạn nhân, và hai ông bà Thành vẫn nhất định phải tung hô, cùng kêu gọi mọi người đồng xướng, rằng "Ngô Tổng thống, Ngô Tổng thống muôn năm, Toàn dân Việt Nam nhớ ơn Ngô Tổng thống." Ông bà Thành chỉ quên không nhắc một điều là "toàn dân Việt Nam" nhớ ơn Tổng thống đến độ phải nổi lên tru diệt đi anh em nhà họ Ngô; và, thực ra nếu có "nhớ" đến họ Ngô, th́ toàn dân Việt Nam, hoặc đại đa số Việt Nam, chỉ nhớ đến cái thành tích ba đời Việt gian của cha con, ông cháu Ngô Đ́nh Khả.

Cũng nên biết, con số nạn nhân bị bắt giam và bị sát hại ở miền Bắc là do nhu cầu chính trị có tính cách giai đọan của bất kỳ một cuộc cánh mạng chính trị và xă hội nào trong lịch sử để hủy diệt tất cả những đặc quyền, đặc lợi và tàn tích phong kiến và thực dân và giai cấp phong kiến c̣n sót lại trong nhân dân. Dĩ nhiên là nó chỉ xẩy ra trong một giai đọan đó mà thôi. Trong khi đó, con số nạn nhân bị bắt giam, bị thủ tiêu và bị sát hại ở miền Nam là do chủ truơng bất di bất dịch bắt nguồn từ Cựu Ứơc Kinh, (sách Leviticus (26:18) là một thí dụ), đă biến thành "chính sách bất khoan dung" của Giáo Hội La Mă, rồi trở thành BẢN CHẤT của tât cả chế độ đạo phiệt Gia-tô và tín đồ "ngoan đạo". Giang sơn dễ đổi, bản chất khó chừa. V́ việc bắt giam, tra tấn và tàn sát những người khác tôn giáo đă trở thành bản chất của các chế độ đạo phiệt Gia-tô và tín đồ "ngoan đạo", cho nên từ thế kỷ thư 4 cho đến nay, các chế độ đạo phiệt Gia-tô ở Âu Châu trong thời Trung cổ với những Ṭa Án Dị Giáo (Inquisitions), ở Croatia trong thời Đệ Nhị Thế Chiến, ở miền Nam trong những năm 1954- 1963 và ở Rwanda (Phi Châu) trong năm 1994 đều chiếm kỷ lục về những thành tích bắt giam, tra tấn và tàn sát những người thuộc các tôn giáo khác. Cái bản chất bạo ngược và dă man này không những đă không thay đổi mà con tinh vi hơn, tàn độc hơn và kinh khủng hơn. Con số hơn 800 ngàn người bị tàn sát ở ở Rwanda trong ṿng 100 ngày trong năm 1994 là bằng chứng cho sự kiện này.

Bao giờ mây mới ngừng trôi Giáo Hội La Mă mới thôi giết người. Trong thời kỳ từ năm 1954 cho đến tháng 4 năm 1975, miền Nam không có cách ǵ tạo nên được chính nghĩa khi mà Giáo Hội La Mă ở hậu trường sân khấu chính trị của miền Nam. Không có chính nghĩa, v́ phản dân tộc (tay sai của Giáo Hội La Mă) và v́ gian tham tàn ác, nên các chế độ Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Ḥa không những không được nhân dân ta ủng hộ mà c̣n bị chống đối đến cùng bằng mọi h́nh thức (sẽ được tŕnh bày đầy đủ ở Phần III trong của bộ sách Tội Ác Của Giáo Hội La Mă). V́ được Hoa Kỳ dựng nên rồi nuôi dưỡng, trả lương hàng tháng để phục vụ cho nhu cầu chiến lược của Hoa Kỳ, cho nên khi Hoa Kỳ triệt thoái th́ toàn bộ chính quyền và quân đội miền Nam rơi vào thảm cảnh ră ngũ tan hàng, kẻ trước người sau theo nhau đào tẩu. Sự kiên này bắt đầu xẩy ra vào trung tuần tháng 3 ở Pleiku rồi lan tràn ra khắp miền Nam, đến ngày 30/4/1975 là chấm hết.

Tất cả những ai đă từng sống ở miền Nam Việt Nam trong thời gian này và những ai sống ở ngoài lănh thổ miền Nam nếu theo dơi các đài truyền h́nh, truyền thanh hay báo chí tường thuật về t́nh h́nh miền Nam Việt Nam trong những ngày từ 11 tháng 3 cho đến chiều tối ngày 30 tháng 4 năm 1975 cũng đều nh́n thấy hay biết rơ cái thảm cảnh ră ngũ tan hàng của chính quyền và quân đội Việt Nam Cộng Ḥa.

-- (@@@.@@), January 15, 2005.


Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

FUCK-YOU !

DU-MA' CAI' THANG` V.C @@@@@@@@ (@@@@@) !

-- Chau' Nam Cam (Du ma thang Ho chi Minh@Hanoi.vn), January 15, 2005.


Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

Tran chien truoc 1975 da do mau qua nhieu roi,Vem da chet den 3 trieu 200 ngan roi,do la domino Lien So.Neu tran domino Trung Cong chac la khong duoi 10 trieu,bon TC va VC se an bom chum CBU.

-- Lin Tran (Lin@hotmail.com), January 15, 2005.


Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

Thang cho chet sao khong doi bon VC chung may phai chap nhan thong tin 2 chieu, hay la bo tu nhung nguoi nao co y kien nguoc lai nha nuoc. That "bo neu bo nao" khong chiu duoc. Cua nha minh thi khoa chat ma cu doi qua nha nguoi ta ma ia.

-- ninh tinh (bo neu bo nao@vc.com), January 15, 2005.

Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

Thằng bố náo @@@@@ biết cái đếch ǵ về VNCH từ 1954-1975 mà cứ Post linh tinh tí mẹt bài không ra bài, mà toàn bài lá cải của tụi Vẹm nằm vùng kho6ng dzậy.

Ở VNCH miền Nam Việt Nam từ 1954 - 1975 tụi tớ không thích TT Ngô Đ́nh Diệm, Big Minh, Nguyễn Cao Kỳ, Nghuyễn văn Thẹo tụi tớ cứ chửi vung chie mẹt cớ thằng nào phải di cải tạo đâu.

Từ 1945 - 2005 ở CHXHCN Việt Nam Lăng ba đ́nh ba rọi, chửi Đảng Viên CSVN từ Hồ GIan đến Ṇng Đ M là bị Vẹm CA nó nhúm cho đi tầu suốt.

-Nội cái vụ này là biết VNCH Miền Nam là phe của chính nghĩa rồi

-Từ 1954-1975 : Việt Nam Cộng Hoà Miền Nam là chính phủ hợp hiến: Tự Do Báo Chí , Tự Do Tôn Giáo, Tự Do Kinh Doanh

-Từ 1954-1975 : Chính Phủ Bắc Cộng dân không có:

TỰ DO BÁO CHÍ

TƯ DO BUÔN BÁN

TƯ DO TÔN GIÁO

ĐỘC ĐẢNG

DÂN BỊ BẮt ĐI LÀM NGHĨA VỤ QUỐC TẾ Xâm Lăng Nam Việt Nam - Lào và Cambodia

Từ 1975-2005

Toàn Việt Nam Lạc Hậu Nghèo đói

Đảng CSVN là tôn giáo chính

C̣n Lại là Cha Sư Vẹm CA đội lốt gọi là Cha - Sư Quốc Doanh

Từ 1995-2005 Bắt chước miền Nam làm kinh tế tư sản

Bán Dân Bán Nước cho Nga - Tầu hay bất cứ tụi đen trắng có tiền là song

Vục mặt sách giầy giép cho Chệt Tầu Phù Zhang Zế Mèn và Hù Cải Tạo mặc cho bọn Tầu Phù Hăm hiếp Dân việt Nam hay bắn giết để biến Việt Nam làm 1 quận huyện cho Tầu Phù

-- (Sáu Bi Dza France @ Dai Gon.Net), January 15, 2005.


Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

@@@@@rschloch, der fucking Hund Sklave der gross hündischen Kommunis

-- chien si diet cong (chiensidietcong@yahoo.de), January 15, 2005.

Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!



-- (tosu_cs@yahoo.com), January 15, 2005.

Response to CĂ¡c bĂ¡c phải biết chấp nhận thĂ´ng tin hai chiều vĂ  những Ă½ kiến từ những người khĂ¡c chứ!

HOAN HO^ ANH TO^~ SU* CONG-SAN~....

CHUI*~ VIET CONG HAY QUA'....

CHUI*~ DUNG' QUA'....

CHUI*~ NUA*~ DI... CHO BA` CON NGHE DA~ QUA'....!

-- Chau' Nam Cam (Du ma thang Ho chi Minh@Hanoi.vn), January 16, 2005.



Moderation questions? read the FAQ