ANH ĐĂ LẦM ĐƯA EM SANG ĐÂYgreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
ANH ĐĂ LẦM ĐƯA EM SANG ĐÂY
Bruce Nguyen
Người viết: BRUCE NGUYEN
Tác giả Bruce Nguyen cho biết ông 30 tuổi, qua Mỹ diện HO năm 1994, hiện làm cho một hăng điện tử ở San Jose. Bài viết đầu tiên của ông là một truyện ngắn.
*
Huy mở ṿi nước pha cho vừa mát rố ngâm ḿnh vào.Một ngày lao động cực nhọc đă qua,bây giờ chàng đang tận hưởng cái giây phút thoải mái của làn nước mát mẻ như để xoa dịu bớt cơn nóng bức như lửa đốt ở ngoài trời.Huy với tay lấy cục xà bong xoa đều khắp người,dưạ lưng vào vách cà cà cho đở ngứa và thầm nghĩ : “Kể từ ngày mai sẽ có người kỳ lưng cho ḿnh khỏi phải làm như vầy nữa”,nghĩ tới đây chàng mĩm cười sung sướng .
Đă gần 12 giờ đêm rồi mà chàng vẫn chưa ngủ được,ngày mai chàng sẽ ra phi trường đón Vân từ Việt Nam sang.Không biết nàng có thông cảm cho cuộc sống hiện tại của ḿnh không?Hay là nàng sẽ bị shock khi phải lấy anh chàng cắt cỏ làm chồng .Những suy nghĩ đó làm chàng trăn trở không yên,rồi chàng thiếp đi lúc nào không hay.
Huy qua Mỹ theo diện HO cùng với gia đ́nh và các em nhỏ.V́ không có tiền để làm giấy tờ nên gia đ́nh tŕ hoăn cho HO29 mới làm xong giấy tờ.Qua Mỹ v́ cha mẹ già,các em c̣n nhỏ chưa đi làm nên chàng phăi hy sinh cày 2 job hy vọng có tiền để các em ăn học.Không có tay nghề và vốn tiếng Anh của chàng thật ít ỏi nên không thể kiếm được việc làm tốt nhẹ nhàng.Chàng đi theo phụ bác Hai đi cắt cỏ,tỉa cây, đổ rác và làm vườn.Công việc tuy nặng nhọc nhưng chàng rất thích,dù sao cũng sướng hơn làm ruộng rẫy trên kinh tế mới khi c̣n ở Việt Nam.
Nh́n đám cỏ xanh ŕ vừa cắt xong,chàng ước rằng mai này khi các em đă ăn học xong,ḿnh sẽ dành dụm mua một căn nhà nhỏ,cưới vợ,rồi sanh con đẽ cái…
-Chiều rồi, đi về Huy ơi .Tiếng bác Hai réo gọi cắt đứt ḍng suy nghĩ của chàng.
-Dạ, để con hốt cho xong mấy đống cỏ này rồi về luôn.Chàng trả lời.
-Thôi để đó đi,mai làm tiếp.Mày có làm cũng không kịp đâu,trời sắp mưa rồi.Sao hôm nay mày siêng quá vậy? Tao mà có con gái tao gả cho mày liền.Vừa nói bác Hai vừa móc điếu thuốc bỏ vào miệng châm lửa hút.
- À Huy nè,mầy chịu con nhỏ cháu tao ở Việt Nam không? tao làm mai cho.
- Thôi bác chọc con hoài , không nghề nghiệp như con ai mà thương.Huy mĩm cười.
- Mày về Việt Nam ai mà không thích,vả lại con cháu tao nó hiền lành và dể thương lắm.
Cuối cùng mọi thủ tục giấy tờ bảo lănh chàng đă làm xong,từ giấy chứng nhận độc thân đến giấy khám sức khỏe ,bảo trợ tài chánh…v.v. Thôi th́ phải xuôi theo số mệnh thôi,ai biết được sau này ra sao,biết bao người bây giờ về VN lănh vợ đó có sao đâu.Chàng tự an ủi ḿnh.
Chuyến máy bay của Japan Airline đă đáp xuống phi trường quốc tế San Francisco từ lâu mà chàng chẳng thấy bóng dáng Vân đâu ,không biết có bị trục trặc ǵ không ?Cầm bó hoa trên tay đi qua đi lại rồi lại ḍm lên Tivi,khuôn mặt chàng vốn đă sạm đen v́ sương nắng bây giờ lại c̣n đen hơn v́ lo lắng.
Từng ḍng người lũ luợt đẩy những chiếc xe chở hành lư lần lượt đi ra.A kia Vân kia rồi,nàng mặc một chiếc áo khoác màu kem,chiếc váy ngắn,và mang giầy cao gót.Trông nàng chẳng giống người ở VN mới qua cả.
Chàng lách người qua đám đông chạy lại trao bó hoa cho Vân rồi nói:
- Em có mệt không? Đưa đây anh đẩy cho.
- Mệt chứ,ngồi trên máy bay lâu quá nhưng bây giờ gặp anh th́ hết mệt rồi. Nàng nũng nịu.
Chàng ṿng tay qua vai nàng kéo lại đặt một nụ hôn lên môi nàng.Nàng mắc cở, đỏ mặt đẩy ra.
- Người ta nh́n ḱa.
- Kệ người ta,ai lại không cho anh hôn vợ anh chứ? Chàng mĩm cười.
Trên đường đẩy hành lư ra xe , nàng nh́n hết xe này rồi đến xe khác.Rồi nàng kêu lên:
- Anh ơi,mai mốt em biết lái xe,anh mua cho em chiếc xe gio áng như chiếc kia vậy nghen anh.Vừa nói nàng vừa chỉ tay về chiếc BMW màu bạc đậu ở đàng xa.
- Em thích nó nhỏ gọn,chắc là nó chạy nhanh lắm hả anh?
- Ừa,nhanh lắm, nhưng những loại xe thể thao đó mua Insurance mắc lắm. Chàng vừa trả lời vừa đưa tay lên trán gạt mồ hôi.
- Insurance là ǵ vậy anh?
- À, là bảo hiểm đó em, ở Mỹ luật bắt buộc chạy xe là phải có bảo hiểm.
Xe chạy bon bon trên free way 101 South hướng về San Jose, nàng ngă người ra sau quan sát hai bên đường.
- Đường bên này rộng quá, xe hơi nhiều ghê,em nghe nói ở bên này mua xe hơi dễ như ở Việt Nam ḿnh mua xe đạp phải không anh ?
- Cái đó c̣n tuỳ em à .
- Tùy ǵ hả anh ?Nàng tṛn xoe mắt.
- Tùy vào xe cũ hay mới,hang sản xuất và thu nhập của mổi người nữa đó em.
Chàng cho xe chạy vào Exit Capitol Express Way rồi dừng lại trước một khu nhà lớn có cổng và hàng rào bao quanh .
- Anh ở nhà bự như vậy à,lại có lầu nữa chứ .Nàng không dấu được sự ngạc nhiên.
- Không, đây là khu Apartment,hay c̣n gọi là chung cư, anh chỉ mướn một pḥng ở trong này thôi. Thôi lên nhà đi, tắm rửa, nghỉ ngơi rồi anh chở đi ăn tối. Vừa nói chàng vừa kéo tay nàng đi.
Những ngày sau đó,chàng xin nghỉ nhiều ngày để đưa nàng đi làm những giấy tờ cần thiết, đi khám bệnh, làm răng, lên DMV ghi tên học lái xe ……rồi Shopping mua sắm quần áo và những thứ cần thiết cho nàng. Đi đến đâu nàng cũng trầm trồ khen ngợi, đồ đẹp quá,thơm quá .v.v..
- Thôi ngồi nghỉ mệt chút em ơi, đi với em cả buổi rồi, anh mỏi chân quá.Vừa nói chàng vừa đặt hai túi đồ nặng trỉu xuống đất.
- Em không thấy mệt,anh đàn ông ǵ mà đi mới có một chút mà đă than mệt rồi.
- Th́ em để anh mua ly nước uống đă chứ.
- À mua cho em một ly sinh tố nhé. À mà anh ơi,hồi sáng tới giờ,em để ư thấy anh mua đồ mà không trả tiền, chỉ đưa cái thẻ ǵ đó là xong.
- À, đó là thẻ Visa đó em, ḿnh không tiện mang tiền mặt trong người nhiều, cần thanh toán ǵ chỉ cần móc thẻ ra thanh toán là xong,cuối tháng họ gởi bill về ḿnh kư check trả lại cho họ.
- Ồ tiện quá anh há, mai mốt anh làm cho em một cái, để sau này đi shopping anh khỏi đi theo cho mỏi chân anh há.
- Ừ để mai mốt anh làm cho.
Rồi những ngày tháng sau đó chàng lao vào đi làm nhiều hơn,tối về đi học thêm lớp construction hy vọng kiếm cái bằng để sau này ra làm riêng, chứ làm cho bác Hai hoài làm sao khá nổi.
Hôm nay nhức đầu chàng đi về sớm, đẩy cửa bước vào nhà chàng cất tiếng gọi:
- Em ơi anh về rồi nè,có nấu cái ǵ cho anh ăn không?
Không có tiếng trả lời, chàng chạy vô pḥng ngủ thấy quần áo trống trơn,l inh tính điều chẳng lành chàng chạy ra pḥng khách, trên bàn có một lá thơ liền cầm lên đọc:
“Anh Huy à, khi đọc lá thơ này em biết anh giận em lắm nhưng mong anh tha lổi cho em. Em rất cám ơn anh trong thời gian qua đă chăm sóc lo lắng và yêu thương em, em lấy anh chỉ để qua Mỹ thôi, như anh cũng biết đó tiền không đem lại hạnh phúc gia đ́nh, nhưng thiếu nó th́ cũng khó mà có hạnh phúc trọn vẹn được. Trong thời gian vừa qua em có quen một người đàn ông tuy không trẻ trung khỏe mạnh bằng anh, nhưng ông ta rất giàu có và làm chủ nhiều cây xăng ở Texas, em sẽ qua đó sống và hy vọng sẽ có nhiều tiền gởi về VN giúp gia đ́nh. Trong hộc bàn có ít tiền, anh giữ nó mà trả tiển bill em đi shopping trong thời gian qua. Chúc anh t́m được người đàn bà khác tốt hơn em. Vân”
Chàng buông lá thư ngồi phịch xuống ghế sô pha, vô t́nh ngố lên cái remote control của mát hát. Một giọng hát năo nùng của Nguyễn Hưng vang lên: “Anh đă lầm …đưa em sang đây …”.
Chàng bực tức ném cái remote control đi, miệng lẩm bẩm “Người ta nói trên đời có bốn cái ngu,làm mai, lănh nợ, gác cu ,cầm chầu là sai,mà phải nói như vầy. Làm mai, lănh vợ, gác cu cầm chầu mới đúng”.
Bruce Nguyen
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), November 10, 2004
Truyện này hay quá. Chả trách nàng. Chả trách chàng. Chàng cũng giúp nàng ra khỏi cái "thiên đường xă hội chủ nghĩa Việt Nam". Nàng lại có hiếu quá phải đi lấy người khác giàu hơn chàng để có thể giúp gia đ́nh đang được hạnh phúc sống trên đất nước quê hương của ḿnh ( thiên đàng xă hội chủ nghĩa việt Nam )Chàng đáng ra phải cao thượng nói rằng nàng cũng có lư của nàng. Ta hiểu nàng và không trách nàng.
-- trbapi (trbapi@yahoo.de), November 10, 2004.
Bác "trbapi "Chuyện này chẳng có ǵ hay ,nó giống chuyện mầy thằng ngu theo giúp bọn sán lăi xâm chiếm MNVN ,sau 75 nhiều thằng té ngửa ,bóp dế mà chết .Bác có nghĩ là con nhỏ chỉ là bọn cộng cái đu dây QUA Mỹ hoạt động không ? Tôi thấy nhiều trường hợp như vậy.
-- thich du thu (toollovers@comcast.net), November 10, 2004.