Đảng C̣n Th́ C̣n Tiêu Cựcgreenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Đảng C̣n Th́ C̣n Tiêu CựcThứ hai 26 Tháng Tư 2004
Năm nào cũng vậy, cứ sắp đến ngày thành lập đảng cộng sản Việt Nam 3.2, báo chí, đài phát thanh và nói chung là các phương tiện thông tin đại chúng của nhà nước lại ra rả những bài ca quen thuộc ca tụng công đức của đảng, làm như không có sự lănh đạo thiên tài của cái đảng này th́ nước ta c̣n nghèo, c̣n khổ, c̣n khốn nạn hơn nữa, chứ không thể được ở tốp ten những quốc gia nghèo khổ nhất thế giới như ngày nay.
Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, khi mà cuộc cách mạng về tin học đă phát triển rộng răi ở khắp mọi nơi, những luận điệu truyên truyền cũ rích ấy của họ không c̣n dễ dàng lừa bịp được người ta như trước đây nữa. Nh́n ra thế giới và so sánh với những nước trong khu vực, người dân Việt Nam nhận thấy rất rơ ràng sự nghèo đói, lạc hậu, thua kém về mọi mặt của đất nước ḿnh. Ai cũng biết rằng đấy chính là hậu quả của sự lănh đạo của đảng cộng sản Việt Nam trong mấy chục năm qua.
Một trong những sự sai lầm nghiêm trọng của đảng cộng sản Việt Nam đă đưa đất nước đến thảm cảnh như hiện nay là chính sách giáo dục của họ. Khi nói đến giáo dục, những người cộng sản Việt Nam lúc nào cũng sẵn sàng nhắc đi nhắc lại lời dạy của ông Hồ Chí Minh rằng: "V́ lợi ích mười năm phải trồng cây, v́ lợi ích trăm năm phải trồng người". Nhưng sự thật th́ hoàn toàn không phải như vậy. Từ bao năm nay, những cái mà họ gọi là sự nghiệp trồng cây và trồng người ấy hầu như đă bị phá sản hoàn toàn.
Trước hết hăy nói về sự nghiệp trồng cây: Là người Việt Nam, ai cũng biết rằng từ bao năm nay, cứ mỗi khi tết đến xuân về là thông qua các cấp chính quyền, đảng cộng sản Việt Nam lại phát động những cái gọi là Tết trồng cây rầm rộ trong cả nước. Nhưng rồi ai cũng lại biết rằng khi người ta chỉ mang cây chỗ này đi trồng ở chỗ khác mà không có sự chăm sóc ǵ, kiểu mười cây chết chín một cây gật gù, th́ những thành tích trồng bao nhiêu triệu cây ấy của các địa phương thực sự chỉ là những con số tồn tại trên mặt giấy mà thôi. Báo Hà Nội Mới Xuân Giáp Thân trong bài "Về những cây đa Bác trồng" của Bùi Hải B́nh cũng đă nhắc lại những "lừa đảo" trong việc trồng cây ngay cả với người đề xướng là ông Hồ. Truyện là ngày Xuân, ông Hồ hay đi trồng cây ở các địa phương, và đă có lần ông xúc đất, tưới nước cho một cái cây không có rễ v́ cán bộ địa phương "không chuẩn bị trước, nên chặt luôn một cành cây to cắm xuống, rồi mời Bác xúc đất trồng cây". Trong mấy chục năm trở lại đây năm nào nước Việt Nam cũng phải chịu những thiên tai kinh khủng, hết băo lại đến gió, hết khô hạn kéo dài lại đến lũ lụt triền miên, gây thiệt hại vô cùng to lớn về con người cũng như tài sản của nhân dân và quốc gia. Một trong những nguyên nhân chính là hậu quả của việc chặt phá rừng bừa băi, trong đó có những khu rừng đầu nguồn, rừng pḥng hộ rất quan trọng, hậu quả của việc tàn phá môi sinh mà lănh đạo nhà nước không kiểm soát nổi. Trong mười năm tới, nếu tốc độ chặt cây phá rừng vẫn diễn ra một cách bừa băi vô trách nhiệm như hiện nay th́ không biết đất nước ta c̣n phải hứng chịu những thiên tai to lớn đến như thế nào nữa.
Về sự nghiệp trồng người cũng vậy. Măy chục năm qua, với rất nhiều những chỉ thị nghị quyết của đảng và nhà nước, trải qua không biết bao nhiêu là cuộc cải cách, nhưng cho đến nay t́nh trạng của nền giáo dục ở Việt Nam vẫn hết sức bi đát. Có thể nói, ngành giáo dục ở Việt Nam hiện nay là một ngành có nhiều tiêu cực nhất. Tiêu cực trong việc dạy và học. Có thể nói từ các em bé mới cắp sách đến trường cho đến sinh viên sắp tốt nghiệp các trường đại học, học sinh Việt Nam đă phải chịu một sự quá tải lớn hơn bất cứ một quốc gia nào khác trên thế giới. Chưa ở đâu mà khối lượng học tập của học sinh lại có thể nhiều như ở nước ta. Học ở lớp chưa đủ, phải học thêm. Học thêm của thầy dạy ở lớp rồi chưa đủ, về nhà c̣n phải thuê thêm gia sư để dạy thêm nữa. Đúng là học, học nữa, học măi... Học triền miên. Học đến tối tăm mặt mũi. Ai cũng biết việc dạy thêm, học thêm hiện nay là những gánh nặng đối với bản thân và gia đ́nh học sinh, là một trong những tệ nạn xă hội cần phải loại trừ. Thế nhưng, từ rất lâu nay, đảng và nhà nước Việt Nam đă ra sức hô hào, kêu gọi loại trừ tệ nạn này mà không sao loại trừ nổi. Trong thời buổi kinh tế thị trường mà đồng tiền có tiếng nói rất quan trọng trong mọi lĩnh vực này, ai cũng biết là việc dạy thêm này là do giới giáo viên sáng tác ra để tăng thu nhập. Nếu đảng cộng sản và lănh đạo nhà nước Việt Nam đảm bảo trong xă hội không có tiêu cực, đảm bảo công bằng để cuộc sống của các giáo viên cũng ngang bằng với cuộc sống của các viên chức nhà nước khác th́ chắc chắn là không c̣n cảnh dạy thêm và học thêm bát nháo như hiện nay. Thế nhưng họ đă không làm được điều đó.
Ở Việt Nam hiện nay, phần lớn lănh đạo các trường học đều chủ trương chạy theo thành tích. Nên, ngoài việc dạy thêm học thêm, để phấn đấu những chỉ tiêu lên lớp hoặc tốt nghiệp một trăm phần trăm, việc thi cử cũng xảy ra rất nhiều tiêu cực. Một số trong những tiêu cực này là việc bằng mọi cách mua cho được các bộ đề thi, c̣n khi không mua được th́ lại bằng mọi cách mua cho bằng được cán bộ coi thi. Ai chẳng biết rằng, khi học sinh đă biết đề thi từ những hôm trước, khi cán bộ coi thi có mặt cũng như không có mặt... th́ kết quả của những cuộc thi này chắc chắn là phải rất cao. Nhưng ai cũng lại phải biết rằng, từ những tṛ mua bán giả dối này có bao nhiêu cái gọi là thành tích th́ giới lănh đạo các trường học hưởng hết, c̣n sự tha hoá của con người và sự yếu kém thực sự của học sinh th́ toàn xă hội phải gánh chịu. Học sinh đi thi quay cóp. Giáo viên đi thi "Giáo viên dạy giỏi" cũng quay cóp. Thuê người đi thi hộ, trả tiền để thầy cô giáo nâng điểm, ăn cắp luận án của người khác để có bằng đại học, tiến sỹ, không học nhưng bỏ tiền ra để mua bằng thật... Tất cả chỉ v́ cái nạn học giả, thành tích thật mà Đảng đề ra.
Có lẽ phải rất nhiều giấy bút không thể nào nói hết được những sai lầm cũng như những tiêu cực của ngành giáo dục Việt Nam đă, đang và sẽ c̣n mắc phải. Ai cũng biết rằng những tiêu cực này cần được loại trừ khỏi đời sống xă hội. Nhưng loại trừ nó bằng cách nào đây. Đấy quả là một câu hỏi khó. Chừng nào đảng cộng sản Viẹt Nam c̣n ngồi ở vị trí lănh đạo đất nước Việt Nam th́ chừng ấy những tiêu cực trong xă hội nói chung và trong ngành giáo dục nói riêng c̣n không thể giải quyết được.? Viết nhân ngày kỷ niệm thành lập đảng cộng sản Việt Nam
Nguyễn Trọng Tuyển
http://www.canhen.de/noidung/baoce/CE2004/CE01va02-2004/baiviet/nguyentrongtuyen.htm
-- (Ngô_Quyền@New_Việt_Nam.com), September 15, 2004