Hoà Hợp Ḥa Giăi ....greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
TÓC xuất thân từ nông dân. Ở Việt nam sau khi cắt mạng thành công, TÓC ở thành thị bị lùa vào rừng xây dựng kinh tế mới... đủ 5 năm. 5 năm kinh nghịm trồng ḿ, trồng lang, phá rừng làm rẫy trồng ngô, cấy lúa... và qua bên Mỹ TÓC tiếp tục làm nông dân v́ lời cắt mạng có nói: thành phần công nông là giai cấp đáng quư của dân tộc, đảng vẹm hủi và nhà nước csvn phải ra sức bảo vệ!
TÓC sống ở nước ngoài, nhưng ḷng vẫn trông về quê Mẹ từng ngày từng đêm, nẫu ruột! Nghe cán vẹm csvn công tác nước ngoài tuyên truyền rằng: tập thể người Việt sống ở nước ngoài không thể tách rời với dân tộc Việt... là khúc ruột xa ngàn dậm... đảng và nhà nước xă nghĩa cần phải có chính sách giúp đỡ cho bà con!...
Úy hèm!... TÓC nghe mừng đến... nổi cả gai ốc! Sống với nhà nước lũ vẹm csvn, TÓC đă hết vía, mỗi đêm nằm ngủ với con mắt nhắm con mắt mở, nh́n qua khe vách nứa, hễ mỗi lần đom đóm bay ngoài cửa, hay ánh đuốc bập bùng trong đêm khuya lại ngờ ngợ vẹm du kích đến nhà gơ cửa... khó dễ điều ǵ!... Sống trong ṿng khủng bố tinh thần đó không xong, TÓC đành bỏ mẹ già, ĺa đàn em thơ... t́m đường dzọt ... tung cánh chim t́m đường tự do, ấm no... giờ nghe những lời tuyên truyền đường mật của cán vẹm, TÓC đâu dám tin là sự thật.
Không những thế, c̣n cái đám các đảng cô hồn sống ở xứ người danh không thơm, không vẻ vang trong lao động... nên hám danh mong lợi, đám các đảng cô hồn này mới hùa với cán vẹm để bầy ra tṛ hủi, đi lường gạt trái tim non của tuổi trẻ... Chúng bằng mọi cách, rêu rao rằng cùng ngôn ngữ chung màu da, máu đỏ ruột rà... đều là anh em; bỏ qua thù hận đem tài góp trí xây dựng đất nước... bằng năm bằng mười... Ối dzà! lại có những chàng trai trẻ bác sĩ, khoa học gia... hăng hái họp mời, giảng thuyết về lối sống văn minh t́nh người quên thù hận, lấy quyền lợi quốc gia làm trọng, hăy hợp tác giao lưu với nhà nước vẹm xă nghĩa... Nhiều nhiều lắm, chúng tung ra bao nhiêu là cách... rất phù hợp với nghị quyết 36 kiểu... mây mưa của đảng csvn.
TÓC ngồi nghĩ lại từ cái thời Diệm, lúc đó TÓC c̣n tḥ ḷ mũi xanh chẳng biết ǵ nhưng có nhớ mang máng là gia đ́nh ḿnh không đến nỗi vất vả lắm. Bố làm công chức quèn, mẹ ở nhà lo việc nhà, anh chị em đi học, nô đùa với các bạn nhỏ trong xóm... lao động - chỉ nhớ có vậy!... Nhưng đến năm 1968 (Tết Mậu Thân) th́ mọi chuyện TÓC nhớ rơ chẳng hạn như vụ việt cộng pháo kích vào thành phố chỗ đông dân cư, pháo kích vào chùa, nhà thờ trong giờ đang cử hành lễ lạc và ngay cả các trường tiểu học cũng bị trúng B40!... trong xóm đă có những gia đ́nh là nạn nhân rất tang thương!... thế mà người dân vẫn sinh hoạt b́nh thường như nhủ ḷng thời buổi chiến tranh trời kêu ai nấy dạ! và ai ai cũng cầu nguyện ngày đêm để mong có hoà b́nh gia đ́nh đoàn tụ.
30 tháng 4, 1975 người ta nhốn nháo, tiếng máy bay ầm ́ trên không, tiếng pháo kích đ́ đùng đâu đó, tiếng thét, tiếng la khóc bốn bề và người dân nhốn nháo như những người điên tràn vào thành phố! Hôm ấy trời u ám, lất phất mưa. TÓC nghe bà cụ hàng xóm ngồi nh́n ra cửa than thở: Trời thấy cảnh này cũng phải động ḷng.
TÓC cũng chưa quên tiếng reo ḥ của gia đ́nh ông Ba taxi vừa khuân đồ trong bến kho, vừa la to: Hoà b́nh rồi bà con ơi! Hoà b́nh rồi... chẳng ai để ư đến lời của ổng v́ lúc này ai cũng lo lắng cho bản thân và gia đ́nh ḿnh...
Thấy người ta lũ lượt ra bến tầu, nghe đâu ra ngoài khơi sẽ có hạm đội bẩy của Mỹ sẽ đón. TÓC chạy về bàn với mẹ và các em cùng đi với đoàn người ấy, nhưng mẹ TÓC chậm răi nói:
-Con à!... người ta giầu có, tiền bạc đầy va li, người ta mới chạy đi nước ngoài sống, chứ mẹ con ḿnh nghèo quá con à, ra nước ngoài biết lấy ǵ sống hở con... Thế là gia đ́nh TÓC ở lại chụi chung phận rủi của miền Nam VN.
-- Dương Dê Cụ (DuongDeCu@yahoo.com), August 30, 2004
Sau 30 tháng 4, 1975 bắt đầu xuất hiện những cán binh vc với nón cối, dép râu, quần áo kaki màu da ḅ hoặc màu xanh cứt ngựa. Theo màu áo quần của cán vẹm người dân phân biệt được cán nào là cán công an, cán nào là cán bộ độ. Ở cây cột đèn đầu xóm có treo một loa phóng thanh và cuối xóm cũng có treo một cái, từ hồi nào không biết. Loa phóng thanh, phát thanh gần như 24/24 với những điệu nhạc "... tiến về Sài g̣n, ta quét sạch giặc thù; Tiến về Sài g̣n giải phóng thành đô..." và "... như có bác hồ trong ngày vui đại thắng...".
Rồi lệnh lạc ở đâu ra mà các trẻ em trong xóm lại tập họp thành từng nhóm đông đảo vây thành ṿng tṛn, khi ngồi, khi đứng... vỗ tay cùng hát "đêm qua em mơ gặp bác hồ...". Ban đầu thấy có vẻ sôi động lắm, nhưng càng về sau càng có vẻ uể oải, chán chường - và - thỉnh thoảng đâu đó người ta lại nghe được những câu hát chế biến từ những bài hát của cách mạng như bài Em Mơ Gặp Bác Hồ, chế biến thành Em Mơ Gặp Túi Tiền:
Đêm qua em mơ gặp túi tiền
Trong túi tiền có bốn ngàn hai
Em sung sướng em đem khoe bác (2 lần)
Bác mỉm cười khẽ nói: chia hai (2 lần)
C̣n rất nhiều bài hát chế biến hoặc những câu vè chế nhạo rất là hay ho thâm tuư, nhưng thời gian đă hơn hai chục năm xa quê hương, TÓC đă không c̣n nhớ đến nữa (quên bớt hận thù đó mà
Loa phóng thanh lại oang oang với những bản thông cáo của Ủy ban Quân Quản Thành Phố hồ chó minh về sự khoan hồng của nhà nước dành cho các thành phần quân sự, viên chức của chế độ cũ ra đăng kư tŕnh diện để được đi học tập cải tạo thành người công dân tốt; Rồi đến những vụ đánh tư sản mại bản, có tin loan từ dân chúng rằng nhiều gia đ́nh tư sản đă quyên sinh v́ bị mất hết của cải và bị đối xử tàn nhẫn!...
Gia đ́nh TÓC đă nghèo, gặp cảnh giải phóng vào, lại càng nghèo thảm thương, không c̣n gạo nấu cơm, cầm hơi bữa có bữa không. Cuối cùng phường khóm kêu gọi (nhưng thật ra là quyết định) dân trong xóm không thuộc thành phần công nhân viên chức nhà nước th́ đăng kư đi xây dựng vùng KTM, nhà nước sẽ cấp phát nhà ở, lương thực, dụng cụ như xẻng cuốc... để tự sản xuất. Điều hứa ấy chỉ đúng một phần: nhà nước có cấp nhà, cấp lương thực, cấp dụng cụ... nhưng nhà là căn nhà có mái tranh bốn bề có không vách, cỡ 4 mét X 4 mét trong rừng tre, cỏ tranh ngập đầu; lương thực cấp được 1 tuần tính theo hộ khẩu 4 kư gạo + 4 kư độn; dụng cụ gồm 1 cái cuốc, một cái liềm cắt cỏ. Là đủ lời hứa!...
-- Dương Dê Cụ (DuongDeCu@yahoo.com), August 30, 2004.
C̣n rất nhiều bài hát chế biến hoặc những câu vè chế nhạo rất là hay ho thâm tuư, nhưng thời gian đă hơn hai chục năm xa quê hương, TÓC đă không c̣n nhớ đến nữa (quên bớt hận thù đó mà ).
Loa phóng thanh lại oang oang với những bản thông cáo của Ủy ban Quân Quản Thành Phố hồ chó minh về sự khoan hồng của nhà nước dành cho các thành phần quân sự, viên chức của chế độ cũ ra đăng kư tŕnh diện để được đi học tập cải tạo thành người công dân tốt; Rồi đến những vụ đánh tư sản mại bản, có tin loan từ dân chúng rằng nhiều gia đ́nh tư sản đă quyên sinh v́ bị mất hết của cải và bị đối xử tàn nhẫn!...
Gia đ́nh TÓC đă nghèo, gặp cảnh giải phóng vào, lại càng nghèo thảm thương, không c̣n gạo nấu cơm, cầm hơi bữa có bữa không. Cuối cùng phường khóm kêu gọi (nhưng thật ra là quyết định) dân trong xóm không thuộc thành phần công nhân viên chức nhà nước th́ đăng kư đi xây dựng vùng KTM, nhà nước sẽ cấp phát nhà ở, lương thực, dụng cụ như xẻng cuốc... để tự sản xuất. Điều hứa ấy chỉ đúng một phần: nhà nước có cấp nhà, cấp lương thực, cấp dụng cụ... nhưng nhà là căn nhà có mái tranh bốn bề có không vách, cỡ 4 mét X 4 mét trong rừng tre, cỏ tranh ngập đầu; lương thực cấp được 1 tuần tính theo hộ khẩu 4 kư gạo + 4 kư độn; dụng cụ gồm 1 cái cuốc, một cái liềm cắt cỏ. Là đủ lời hứa!...
Nếu như có người dân ngây thơ lên xă phản ánh về lời hứa của nhà nước xă nghĩa mới thực hiện có một phần, c̣n bao nhiêu phần chờ hoài sao không có! Th́ chú hai, chú ba, cô bảy sẽ trả lời vanh vách rằng th́ là ..."cắt mạng" mới thành công, nhà nước có rất nhiều chính sách phục vụ bà con, nhưng nhà nước ta c̣n nghèo nên thực hiện tới đâu hay tới đó, bà con phấn đấu lao động mà bác luôn dạy rằng "lao động là vinh quang", "bàn tay ta làm ra tất cả, với sức người sỏi đá cũng thành cơm"... thôi bà con về lo lao động hăng hái lên, mùa thu hoạch đang đợi chúng ta trước mặt!
Người dân nuốt nước miếng... ừng ực, nhai đọt lang, lá rừng, gặm củ măng và thỉnh thoảng bồi dưỡng bằng những thịt rừng đánh bẫy trong rẫy... chờ củ ḿ, củ khoai lang, cái bắp, lúa trổ đầy bông trong trí tưởng tượng. Mong lắm chớ! nghèo ai không ham giầu có no đủ! Bởi vậy đảng csvn mới dùng chiêu sách rủ rỉ vào lỗ tai bần cố nông - công nông là giai cấp vô sản, là vốn quư để... cơng đảng csvn hoàn thành nhiệm vụ cách mạng... giao phó... cho tới chết vẫn c̣n ước mơ... ăn một bữa cơm trắng, thịt rau đầy mâm.
Từ căn nhà chỉ có mái tranh, bốn bề trống vách, mỗi nhà đều bằng cỡ 4m X 4m, đến cái cuốc, cái liềm cũng một tay các chú cải tạo viên (các sĩ quan, cán chính của chế độ VNCH đi tù cải tạo) làm nên theo chỉ tiêu đặt ra của quản giáo để cấp phát cho nhân dân lao động. Ăn quả nhớ kẻ trồng cây; ngày xưa thời vàng son của các chú cải tạo, người dân được hưởng ké mà c̣n hạnh phúc hơn bây giờ là được làm chủ đất nước; khi các chú ngă ngựa, mồ hôi công sức của các chú vẫn c̣n dính liền đến đời sống của người dân nghèo. Người dân miền Nam vẫn âm thầm cám ơn và thương các chú nhiều lắm. T́nh cảm của người nông dân chân chất, thấy sao nói vậy, lư luận không cao siêu nhưng đâu rơ ràng ra đấy không lấp lửng ầu ơ, đảo lộn chữ nghĩa và doạ nạt người khác...
-- Dương Dê Cụ (DuongDeCu@yahoo.com), August 30, 2004.
Mẹ tôi cũng bộc lộ ḷng thương mến dành cho người ngă ngựa như là các chú cải tạo viên, các thanh niên người miền Nam phải đi thanh niên xung phong... bằng những củ khoai ḿ nướng, ly nước mưa, dúm muối, lon đậu khi các chú các anh lỡ bước, đi qua nhà; c̣n cái thứ bộ đội nói rặc tiếng Bắc (cha mẹ tôi là người Bắc, nên đừng nghĩ rằng có sự kỳ thị) có ghé nhà xin tí lửa cũng không có chứ đừng ḥng ly nước lạnh! Mà không phải chỉ riêng ǵ mẹ tôi cư xử thế, hầu như mọi người dân miền Nam đối xử với bọn bộ đội miền Bắc như thế, chẳng hạn chính mắt tôi thấy bác tài xế xe be định ngừng xe cho một anh bộ đội quá giang, nhưng bác cho xe chạy rề rề, đến chừng nghe anh bộ đội nói giọng bắc kỳ... th́ lập tức, bác tài xế xe ba đạp mạnh chân ga cho xe vọt nhanh, bác đổi ư không cho anh bộ đội bắc kỳ quá giang nữa!...
Có lẽ trong trí óc b́nh dị của người dân miền Nam, mọi người đều nghĩ rằng miền Nam Việt Nam đă bị đoàn quân Bắc Việt ăn cướp và áp đặt những chính sách dối trá quái gỡ lên đầu người dân Việt. Họ đâu cần phải phân tích t́nh h́nh chính trị, hiệp ước đ́nh chiến ba phe, bốn bên Ba-lê 1973 được thi hành như thế nào... Nhân dân miền Nam VN đă đang nh́n thấy rơ tính chất ăn cướp của đảng csvn ngày một ḷi đuôi... chồn cáo.
Bỏ hết quá khứ trong thời chiến tranh, có chiến tranh là có đổ máu, trời kêu ai nấy dạ... Không kết tội cho đoàn quân Bắc Việt th́ cũng không thể qui tội nợ máu với nhân dân cho quân cán chính của chính quyền Việt Nam Cộng Hoà. Bỏ hết, người dân Việt Nam xoá bài làm lại kể từ cái mốc thời gian 30 tháng 4, 1975. Mỹ đă rút, chế độ VNCH cũng xụp; đảng và nhà nước csvn tuyên bố thống nhất hai miền Nam Bắc VN thành một - từ đây tên nước sẽ gọi tên là Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (xhcnvn).
Từ ngày đó trở đi hận thù ngày đêm đảng và nhà nước csvn cứ reo rắc măi trong đời sống người dân. Muốn bắt bớ giam cầm, cướp đoạt tài sản của ai th́ đảng và nhà nước csvn chỉ cần qui kết cho tội chống đối cách mạng, phản động và làm tay sai, làm gián điệp cho đế quốc tư bản... Ngay như chính sách khoan hồng của đảng và nhà nước đă ban ra cho tất cả quân cán chính VNCH đi học tập cải tạo trở thành công dân tốt với thời gian qui định là một tháng... lời hứa ghi trên giấy trắng mực đen rơ như ban ngày; thế nhưng... đoàn quân cán chính VNCH tŕnh diện tập trung xong, ra đi không biết ngày trở về đoàn tụ với gia đ́nh. Có hàng hàng lớp lớp tù cải tạo lớp bị đau yếu v́ lao động quá sức thiếu ăn đă nằm xuống, lớp bị hành hạ trong ngục thất cho đến chết, lớp chịu đựng không nổi phải vượt ngục và bị bắn chết, lớp phải tự kết liễu đời ḿnh... tất cả xác người tù cải tạo chỉ được vùi lấp dưới lớp đất không sâu, trong núi rừng Việt Bắc!...
C̣n người dân miền Nam chịu nhiều đay nghiến của nhà nước csvn, v́ nhiều ít ǵ người dân miền Nam cũng có dính líu đến chế độ VNCH và đế quốc Mỹ. Con cái của những gia đ́nh có cha anh là tù cải tạo th́ bị khủng bố bằng những tờ tự khai lư lịch, với án treo trước ngực nợ máu với nhân dân, chỉ c̣n cách đi lao động thủy lợi hoặc đi lao động ở những vùng KTM, đến những vùng hoang vu này không chết v́ bom ḿn c̣n xót lại khi khai khẩn đất hoang th́ cũng bị bệnh sốt rét hành cho không c̣n thân xác ǵ, chỉ như những xác người biết đi!... đảng và nhà nước csvn không cần tốn một viên đạn nhưng vẫn giết hại được người dân miền Nam, mà đảng csvn c̣n được tiếng là đối xử nhân đạo!...
TÓC
-- Dương Dê Cụ (DuongDeCu@yahoo.com), August 30, 2004.
Khiếp truyện của bác Dương Dê Cụ mới là hiện thực hay lắm nhưng dài quá nhể tôi suưt tư nữa ngủ gật. Cậu làm tớ nhớ đến các vùng kinh tế mới ở Hồi Xuân La Hán Thanh hóa sau ngày Bác GiảI phóng miền bắc qúa, các nhà có tiền của từ tiểu tư sản đến Đại Mại Bản đều được bác cho ăn Bánh Vẽ Tự DO Độc Lập cần có trí thức Phú hào để xây dựng Miền Bắc, rồi Bác lấy hết tài sản rồi tống lên mạn ngược để chết dần ṃn trong rừng trong rú trong bản, Họ hàng nhà tớ bị cái vụ này ai cũng chết trong tức tửi ân hận đă dúp tuị Hồ Vong bản thành công nay họ ăn cháo đá bát bắt đi tù hết, đồ cổ tư đời Minh, Lê Lai Lê Lợi đe6`u bị ti.ch thu ko biết vào túi ai.
-- Dan_Ve Ho Nai (Dan-Ve@KhaiTuCSVN.com), August 31, 2004.