Ôi nhớ ơi là nhớ các bạn trong FORUM này....greenspun.com : LUSENET : Vietnamese American Society : One Thread |
Lâu nay tôi v́ một lư do tế nhị nào đó nên đành lấy tên Diệt Gian Trừ Bạo. Sau một thời gian thấy rằng "Gian" vẩn c̣n đầy dẩy, "Bạo" vẩn c̣n hoành hành, bởi v́ Gian và Bạo là một cái ǵ đó không thể thiếu được trong xả hội loại người...Ḿnh là cái thá ǵ mà đ̣i diệt gian với trừ bạo, sức th́ trói không nổi gà, chử nghĩa th́ đong chưa được đầy 3 cái lá mít. Đúng là cái ngông nghênh của 1 thằng khùng thời đại.Thôi th́ đành vậy, dù sao trong ḿnh vẩn c̣n xót lại 1 ít liêm sỉ. Tôi đă đem theo cái chút ít liêm sỉ này làm một chuyến du hành Việt Nam kể từ ngày 19/5, t́nh cờ đó là ngày sinh ông ǵa của Nông Dức Mạnh. Một chuyến xuyên Việt từ Nam ra Bắc, gặp gở, tiếp xúc, ghi nhận h́nh ảnh quê hương ḿnh, một anh thương phế binh, trung sỉ Thủy Quân Lục Chiến Quân Đoàn 1, cụt cả 2 chân đang lê lết tấm thân tàn ma dại ăn xin trước cửa quán Cafe tại thị trấn Xuân Lộc, B́nh Long anh dủng, Xuân Lộc kiêu hùng vẩn hằn lên trên nét mặt anh ta, anh ta trông không tiều tụy chút nào cho dù đang ăn xin.
Tôi đă gặp "ngườicaoniên" đang sống ở Pháp là 1 thành viên trong FORUM này, tuy không hẹn trước nhưng thật t́nh cờ gặp gở. Ở đời có những cái t́nh cờ không thể nào quên.
Tôi đă gặp những "người thuộc phe bên kia" cũng là thành viên trong Forum này. Những người mà có lẻ trong suốt cuộc đời c̣n lại của tôi củng không thể nào quên được. Tôi cầu mong cho nước VN của chúng ta có được thật nhiều, thật là nhiều những con người như thế này. Họ sẽ là nhân tố chủ yếu xây dựng quê hương, một Việt Nam mới không Cộng Sản. Hởi những trí thức, nhân sỉ trong nước kết hợp với những người có ḷng Hải Ngoại, chúng ta cùng nhau, nắm chặc tay nhau giựt sập chê độ "hết ư kiến" cộng sản VN.
Trong thời gian sắp tới, tôi sẽ trăi dài tâm tư t́nh cảm một cách lương thiện những ǵ ḿnh cảm nhận được trong suốt cuộc hành tŕnh Nam-Bắc.
Chào thân ái và đoàn kết.
-- Kẻ Sỉ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 09, 2004
A ha, vui thật. Welcome back, KSBH ! Hope you can produce something interesting to read.
-- Viet Cuong ( VN cuong thinh) (wilson_beng@yahoo.com), June 10, 2004.
Kính chào KSBH, tôi thật là vui mừng khi đọc được những ḍng chử của anh mới vừa post, tôi thưởng đâu anh bị bọn csvn bắt lại VN rồi. Chúc mừng anh trở lại Úc b́nh yên. Tôi cứ mong đợi anh Việt Gian Trừ Bạo hoài mà không thấy bóng dáng của anh, tôi tưởng là anh đă chán nản với cái forum này mà từ giả như mấy anh em khác rồi. Welcome back anh và VC nửa. Kính chào hai anh.
-- Khao Khat Cho VN Duoc TU DO (Khao_Khat_Cho_VN_Duoc_TU_DO@hn.vnn.vn), June 10, 2004.
Chao tai ngo cac ban dông hành,Vua tu thanh phô SG tro ve chi duoc 1 gio dong ho, toi da mo cua Forum dê doc va rat vui khi duoc tin cua Ke Si Bac Ha ; chuyen Kinh Kha vao dât Tân lân nay cua anh chang tre tuoi nay va tôi qua that dang duoc ke la mot "huyen thoai" vi tôi, ke da di qua 2/3 cuoc doi da duoc chung kien 2 anh chang "doi lap" cua Forum than thiet ngoi doi thoai trong tinh thuong yeu rat chan thât, tôi se viet nhieu trong nhung ngay sap toi de tat ca cac ban tre trong nuoc va hai ngoai duoc biet. Chi tam vai hang than goi den cac ban dong hành Chao doàn ket Nguoi Cao Nien
-- xuanhutraidat (nguoicaonien@yahoo.com), June 10, 2004.
Aha, lâu lắm rồi mói thấy KSBH, Viet Cuong ( VN cuong thinh), Khao Khat Cho VN Duoc TU DO và bác nguoicaonien, welcome back tất cả các anh. Rất tiếc là không gặp đuợc nguoicaonien tại HN,anh maco dạo này làm ăn tốt không, đă bao lâu rồi anh chưa trở lại VN, nếu về VN th́ báo tin bọn tôi nhé, anh muốn trải thảm màu ǵ đón anh th́ nhớ bảo bon tôi nhé.
-- datnuoctuoidep (datnuoctuoidep@yahoo.com), June 10, 2004.
***Tôi đêm qua gặp bác Hồ, mừng quá, ôm chầm lấy bác và ghé tai bác thủ thỉ :
Địt cha nhà mày :)
-- Hồ De EatShit ALWAYs :) (ChuyenTriHOINACH@aol.com), June 10, 2004.
Tôi dường như đang bị "tẩu hỏa nhập ma" làm sao ấy. Co rất nhiều điều cần nói nhưng chỉ là những tư tưởng đứt đoạn. Đă hàng giờ ngồi trước computer nguệc ngoạc vài gịng chử chẳng ra hồn, cứ viết đi rồi xóa lại trong ḷng tràn ngập nổi nhớ. Nhớ Việt Nam của tôi.Chuyến về VN xét ra có nhiều nước mắt hơn nụ cười. Biết viết sao đây, đă lở hứa với các bạn rồi mà, rất mừng khi được biết ngườicaoniên đă trở về Pháp an toàn. Thật ra cũng như ông cụ, vừa về tơi nhà là ào vào FORUM này xem có ǵ thay đổi. Trong ḷng những tưởng sẽ viết được ngay, viết măi, chử nghĩa sẽ tuôn ra như gịng suối v́ có quá nhiều điều muốn nói nhưng khổ nổi nói không được nên lời. Đă xem lại tất cả những đoạn phim đă quay, những h́nh ảnh đă chụp. Có điều ǵ khúc mắc không? Không. Có ăn phải bả cộng sản không? Chắc chắn là không. Có mang món nợ ân t́nh nào ở VN không? Cái này th́ có, phải có. Bởi v́ ḿnh được sinh ra ở VN, nói tiếng Việt, ăn cơm Việt, những hạt cơm VN dường như vẩn c̣n dính đâu đó trong kẻ răng của tôi. Tôi đă mang trong ḿnh món nợ Việt Nam, nợ nước nhưng không có thù nhà, thù nhà nếu có tôi cũng đă quen từ lâu lắm rồi. Bây giờ chỉ c̣n nợ nước.
Tôi phải trả làm sao đây và trả bằng cách nào....????
-- Kẻ Sỉ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 11, 2004.
Cai gi dinh cung chang sao ,nhung dung co dinh sida cua vn la duoc roi ..chuc mung KSBH ..song lau truong tho...
-- lu cho' thui (vietnamcongsan@yahoo.com), June 11, 2004.
***FUCK u :)
Chong co.ng tren Net oang oang roi khoe ve` Vietnam.
Khi ve` Vietnam sao O chong cong di ???
Ra ngay quang duong 3 Dinh Di.t 1 pha't, so. chi ma` O di.t
-- Fuck may anh Ve.m gia? VNCH cho'ng con Ca.c .... :) (KhucRuotNganDam@aol.com), June 11, 2004.
hahaha....cam' on chu' Dat Nuoc VN mat. rep^. da co' long` tot trai tham don' "khuc' doi` ngan` dam" nhu tui ve^` VN......tui rat la` cam kich' truoc' nhung tam long` vang` cua may chu' .....chu' Dat nuoc VN mat. rep luc' nay` kiem an cung kha' chu' ha~ ???? tui cung nho' may chu' tai. lau qua' khong thay may chu' vao cai' forum nay` tan' doc' choi....
BTW......tui chua chan' doi` may chu' ......va~ lai. tuoi doi` cua tui cung dua chinh' chan de nhan ra nhung tro` bip re tien ma` nha` nuoc cua may chu' dang tung vao` nhung " khuc doi` ngan dam "
tui " an cay nao` rao` cay nay^' " ....chinh' phu~ Uc' da~ nuoi tui an hoc. .....cho tui co' co hoi de tro thanh` 1 con nguoi dung' nghia~ ....tui khong quen .......nay tui chi biet phuc. vu. nuoc Uc' ......
con` cai' dat nuoc VN mat. rep day^` cam bay^~ ....xin loi may chu' .....cho tui xin kieu' .....va` xin danh` cai' dat nuoc' do' cho nhung ke~ co hoi chu nghia~ ....hoac. dau^` Ngo dit' So~ ....ve de may chu' trai tham~ do~.......con` con duong` cua tui di, tui da vach. ra tu` ngay` tui dat chan toi' nuoc' Uc' Dai. Loi. nay` roi`
may chu' chung` nao` bi. thanh trung` hay nhan ra cai' CN quai' thai ma` may chu' dang phuc. vu. la` phan lai. dan toc VN , phan lai. truyen thong con rong chau' tien ....thi` may chu' cho tui hay.....tui se mach' nuoc' giup may chu' dao` ty. .....i promise
a` ....neu may chu' keu dung' nick cua tui la` Ho Chi Minh Ma Co thi` tui cang` cam kich' tam long` chan that. cua may chu' .....
bye for now
-- HO CHI MINH MA CO (MoiRoHoChiMinh@damtac.net), June 11, 2004.
tai sao may anh cu chuoi nhau om toi vay ka,,,,,ga nha cu chuoi nhau nhu the ?...khong ve vn co nghia la chong cong ? con ve co nghia la chong gay ? ...theo toi thi khong nen ket toi moi nguoi nhu the duoc...cu chuoi nhau nhu the chi lam loi cho congsan the thoi...Ban thay cay gai trong mat moi nguoi nhung ban khong thay cay gai trong mat ban ,,,nen nhin ky minh truoc tien roi hay y kien nguoi khac moi dung ,,khong nen chuoi bua bai nhu vay ,,Dung la vn nhu noi banh canh ..chang hieu noi gia that, cho nen dat nuoc vn hom nay nhu the cung dang lam''
-- lu cho' thui (vietnamcongsan@yahoo.com), June 11, 2004.
Lu Cho Thui'.....dont get me wrong mate....
-- HO CHI MINH MA CO (MoiRoHoChiMinh@damtac.net), June 11, 2004.
THO TRICH DANG TU TAC PHAM " NHUNG BUNG HIEN " CUA NHA VAN N. M. VUA DUOC NGUOI CAO NIEN DEM TU VN VE PHAP NGAY 10/6/2004.Tac phâm duoc viêt bang TIM OC nhung KHÔNG THÊ xuat ban duoc trong nuoc.
Thay mat ta'c gia Nguoi Cao Niên xin duoc goi tang dên cac ban trong va ngoài nuoc dac biêt dên 2 ban KE SI BAC HA và VIET TIEN.
XA PHO XA NHA
V́ dâu biêt phô' xa nhà
V́ dâu ? Co' thê cho là boi chung
Ke di tha thiê't voi rung
Và y co' thê ân trong, xa ngoài.
TU PHO LEN RUNG
Và khi tu phô lên rung
Y di boi le da tung cho xa
Và xa biê't phô' se là
Co' noi o do' : Mâù hoa bat ngàn
VI DÂU ?
O do' mat kich
O do' sat thép
O do" quân quanh
Nên chân ta buoc o giua dôi rung noi dây
Noi co' nhung con gà lôi ân o trên dôi.
DEM TRANG TREN DEO PHUONG HOANG
Trang tràn dô'c dèo dêm
Bên duong lau la luot
La luot, lau la luot
Hoang tuong ma giua dèo.
NGUYEN MAI
-- nguoicaonien (xuanhutraidât@yahoo.com), June 11, 2004.
Cùng các Bạn Đồng Hành,Cũng như KSBH, sau khi trở lại nước Pháp này sau một chuyến " vạn lý trường chinh " từ Hà Nội vào Sài Gòn, đặc biệt với tôi kẻ đã rời khỏi Nam VN hon 25 năm, xa Hà Nôi đã hơn 50 năm, nhất định sẽ có nhiều điều để tường thuật lại nhưng hiển nhiên tôi muốn để tình cảm cá nhân tôi được thật lắng đọng để sau đó có thể trung thực viết ra được một phần nào những điều đã được NHÌN , được NGHE, được NGỬI, được CẢM NHẬN... vì thế cho đến hôm nay, sau hơn 1 ngày với thể xác " lắc lư con tầu đi " tôi vẫn chưa thể có khả năng để miêu tả những điều cần phải nói tuy nhiên với những giòng chữ này tôi chỉ xin bắt đàu kế lại chuyện " hi hưũ " cuả chúng tôi,kẻ ở Pháp người ở Úc, người ở Hà Nội, thật tình cờ tay 3 được hội ngộ, được bàn luận ngay trong lòng " đất địch " về những điểm luôn được các bằng hữu trong nước và hải ngoại đề cập đến. Phải kế lại nguyên cớ về một ngày đẹp trời đó, trong Forum này khi vài bằng hữu viết về Hà Nội cuả tôi, cùa tôi thời thơ ấu cắp sách đến trường trước 1953 năm tôi theo gia đình di cư vào miền Nam, thế là tôi đã lẩm cẩm viết, đã hẹn với anh chàng Việt Tiến về Hà Nội một chuyến để xem "Hà Nội ơi nào biết ra sao bây giờ " và Hà Nội của tôi có còn "Ai Đứng Trông Ai Bên Hồ khua nước trong như ngày xưa ?"...
Tôi đã về vào những ngày cuối tháng 4 để làm chuyến di đơn thương độc mã từ Bắc vô Nam qua những thành phố Huế, Đà Nẵng, Nha Trang, Đà Lạt và Sài gòn hoàn toàn không với tính cách du lịch và cũng chẳng chụp được một tấm hình kỷ niệm nào cho chuyến đi ( cảm on anh chàng KSBH đã chụp cho mấy tấm hình và đã gởi cho tôi chiều ngày hôm qua 11/6 ).
Đến Hà Nội tôi chưa dám liên lạc với anh chàng Việt Tiến vì thú thật tôi cũng hơi hơi "ơn ớn" : Chẳng biết anh chàng này có phải là một anh Công An nhăn răng không ? Nếu phải thì thật là đổ nợ cho dù mình chưa làm điều gì " vi phạm luât lệ nhà nước ". Tôi cũng hiêu rằng bất quá các anh Công An trục xuất tôi là cùng chứ bắt giam tôi thì thú thực cũng hơi khó nếu không muốn gây chuyện rắc rối ngoại giao với cái nước tôi đang mang quốc tịch, và lại nhà nước ta cũng chẳng dại gì bắt và trục xuất tôi để tôi có được cái "oai phong " cuả một ngưới làm chính trị chống đối nhà nước ta, tuy nhiên tôi bắt buộc phải cẩn thận để có thể còn được « đóng góp » số tiền vài ngàn Euros cho các dịch vụ … đúng theo lời kêu gọi của nhà nước ta khi mời chào Việt Kiều Hải Ngoại về thăm quê hương.
Sau khi đã đi thăm hỏi, nghe chuyện, nói chuyện với chính những người em trai họ hàng của tôi, những người đã từng đóng góp công lao ngay cả từ khi Bác còn lấy địa chỉ tại Hang Pắc Pó và cũng đã từng được ưu đãi cho du hoc tại Liên Sô, Đông Đức…có kẻ là rể cuả một Đại Tướng quân đội nhân dân và đang làm việc trong các co quan trung ương của nhà nước tại HàNội…Chúng tôi đã nhất trí cùng đả thông tư tưởng : Chẳng CÒN Chủ Nghĩa Cộng Sản và cũng chẳng CẦN chủ nghĩa CS tại VN mà chỉ CẦN CHỦ NGHIÃ VIET NAM, những chỉ trích đến độ làm tôi phải kinh hồn ngay tại những quán nhậu nhẹt đông người về « bao cấp » về « trính xách của nhà nước » trong mọi lãnh vực với kết luận giản dị : Một Đảng Cướp, một bầy Kên Kên đang rỉa ăn trên thân thể bà Mẹ VN ; Chỉ sau khi đã đả thông tư tưởng của nhau chúng tôi mới thực sự là anh em cùng tộc họ .
Qua kinh nghiệm với những người anh em trong gia đình, tôi đã liên lạc với Việt Tiến nhưng đáng tiếc khi đó Tiến đã đi vào Saigon và tôi cũng lên đướng theo lộ trính đã ấn định.
Vào đến Đà Nẵng một lần nưã tôi liên lạc với Tiến nhung cũng lại không thể gập nhau ; Đến NhaTrang tôi lại liên lạc để biết được Tiến sẽ ở tai Saigon cho đến đầu tháng 6.
Từ Đà Lạt về Saigon tôi đã gởi mail cho Tiến kèm điạ chỉ khách san noi tôi đang tạm cư…
Buổi tối hôm đó, sau khi đi thăm hỏi bạn bè trở về cũng đã khuya, 23 gio 45, người trức khách sạn đua cho tôi mấy hàng chữ nhờ chuyển lại cho tôi : Số diên thoại và tên khách sạn Tiến đang tạm trú , kèm thêm một tớ khác ghi…4 chữ Kẻ Sĩ Bắc Hà.
Chỉ cần các bằng hữu tưởng tượng cảnh anh già cao niên không còn giữ cử chỉ trang nghiêm nưã mà nhẩy lên nhẩy xuống…hí hửng vui mừng như mới vưà có « đảo chánh lật đổ bon nhà nước hiện tại ở Việt Nam » để ccác bằng hữ cảm thông tâm trạng tôi , tôi nhắc điện thoại gọi liên tục nhưng không được…đành gác máy thay quần áo lên giường … Nhưng, chính lúc vừa ngả lưng trên giường sau một ngày Sống…lại là lúc điện thoại reo,nhắc máy , đầu giây bên kia giọng một anh chàng trẻ tuổi người Nam…KSBH đây chú. Chao ơi khó có thể tưởng tượng được, thật thân thương, thật nhẹ nhàng, thật đầm ấm, thật vô cùng hạnh phúc…vì đây là SỰ THẬT, chẳng phaỉ Internet, chẳng phải Forum…chanảng phải tại Hải Ngoại mà lại ngay tại Sai gon, Việt Nam...
Tôi đã hỏi ngay : Cháu đang ở đâu ? Bọn cháu đang ở tại trước nhà Hát Lớn ( Quốc Hội trước 75 ) Tôi lại nghe loáng thoáng có tiến một anh « Bắc Kỳ Hà Nội » : Bảo với chú là khoảng 15 phú nữa bọn mình sẽ khách sạn tìm chú . Tôi đơán ngay ra anh chàng Bắc Kỳ này là Việt Tiến và tôi lập tức mặc quấn áo ra đứng trước khách sạn đợi.
( Vì lý do « kỹ thuật » xin các bằng hữu đón đọc tiếp chuyện Khó Tin mà Có Thực này ).
-- nguoicaoniên (xuanhutraidat@yahoo.com), June 12, 2004.
Đề nghị NgườiCaoNiên nên post bài bỏ dấu đàng hoàng nhất là những bài thơ văn. Tiếng Việt nhiều khi chỉ cần khác một con dấu th́ ư nghĩa khác nhau hoàn toàn.Tôi hân hạnh có được một buổi hội ngộ với Bác Nguyển Mai, chỉ gặp nhau một lần mà ḷng thấy trăn trở. NM đúng là một Ẩn Sĩ thời đại, cũng có thể gọi là một văn thi sĩ tiếng tăm thời VNCH. Sau 1975 th́ được lưu dụng lại, cũng viết lách ( viết và "lách"), cũng b́nh văn luận thơ nhưng theo lời NM nói ông ta "... Cũng không nói yêu thành ghét. Dù ai cầm dao dọa giết. Cũng không nói ghét thành yêu...".
- "Tôi không thể sống chung, ngồi chung ghế, ăn chung bàn với những thằng người như thế này. Xả hội này là xả hội của những thằng chó đẻ...và thế là tôi phải bỏ thành phố lên rừng mà sống, lên Ban Mê Thuộc, làm rẩy, lấy vợ nông dân. Chính không gian u tịch của núi rừng, của gịng suối chảy róc rách, của chim hót trên cánh đă thực sự cứu sống tôi. Tôi sống cuộc đời như một ẩn sĩ, tôi sống nghèo khổ cơ cực nhưng tôi vẩn t́m được chính tôi. Tôi đă từ gỉa tất cả bạn xấu cũng như bạn tốt, không hề liên lạc với bất kỳ ai. Nghèo khổ, cơ cực th́ gia đ́nh tôi cắn răng chịu đựng. Tôi nghe theo lời chính phủ VN mà trồng cafe những tưởng có thể thay đổi cuộc đời, nông dân phá bỏ hoa màu, bỏ ruộng lúa để trồng cafe v́ chính phủ hô hào VN xuất cảng cafe đứng hàng thứ 2 thứ 3 trên thế giới. Thế mà sau đó giá cafe không bán được đến 4000 DVN / kg thua cả 1 kg cà pháo. Thế là no nần chồng chất".
Đó là sơ lược về Nguyển Mai, một người mà tôi đă gặp vào buổi chiều, ăn tối, lang thang khắp Sài G̣n và chia tay nhau lúc 1 giờ đêm tại chợ Bến Thành. Chỉ mot cái bắt tay, vổ vai không 1 lời tạm biệt, không cả hẹn ngày gặp lai...nhưng đó là tất cả tấm chân t́nh.
Nhân vật Nguyển Mai đă làm tôi khắc khoải cả một đêm đó.
-- Kẻ Sỉ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 12, 2004.
Hôi Ngô Khó Tin nhưng Có Thực tiếp theo Khoảng 15 phút sau, một chiếc taxi ngừng bên kia đường trước mặt khách san,, con đường vào ban ngày tấp nập ồn ào xe cộ va người qua lại vì khu này là khu được mệnh danh là khu « Tây Ba Lô » của Saigon, tôi đoán chừng chắc chắn là những người bạn trẻ tôi đang đợi, quả nhiên từ trên xe bước xuống đầu tiên là một anh chàng trông cũng có vẻ Việt Kiều với cập mắt kính James Bond tôi đoán : KSBH Sau đó một anh chàng khác to lớn đẫy đà hơn tôi nhìn thật kỹ và đoán ra ngay được đó là Việt Tiến vì hơi giống tấm hình nhận được qua mail gởi từ HàNội cho tôi, rôì tiếp theo một cô bé xinh xinh nhỏ nhắn…Tôi lững thững qua đường và …một tiếng « Chú » phát ra từ miệng anh chàng tôi đã nhận ra, Việt Tiến chào tôi cùng với âm thanh nhẹ nhàng đó tôi và Tiến đã ôm nhau, xiết nhau…Làm sao để có thể mô tả được xúc động trong tôi giây phút đầu mà cũng chẳng thể nào nói được là « đầu » bởi rất có thể chúng tôi đã cảm thông được nhau dù chỉ qua Forum Tranh Luận, dủ chỉ qua những lá mail nhạt nhoà… Tôi xúc động, tôi nghẹn ngào…KSBH sáp lại gần rồi để khi vòng tay Việt Tiến vưà thả lỏng tôi và KSBH – chúng tôi ôm chầm lấy nhau…Lời đầu tiên KSBH nói với tôi :V.T được lắm chú à ! Tôi đã TIN và tôi rất TIN. KSBH giới thiệu với tôi cô bé, phải thú thực cho đến phút ngồi viết bài này tôi vẫn chưa nhớ ra được tên cô bé dễ thương này ( Bắc Kỳ, hiên đang theo học tại Cao Đẳng Sư Phạm Hà Nội ).Cả 4 chúng tôi đi tìm mõt quán cà phê để ngồi nói chuyện, đầu tiên là chuyện mình, những câu hỏi, những câu trả lời…quấn quýt chắc cả 4 người chúng tôi từ lâu như chưa được nói hơn nữa làm sao nói được khi quá xa nhau, khi chưa biết nhau, chưa NHẬN DIỆN ĐƯỢC NHAU…Ai là Thù ? Ai là Bạn ? Chỉ cần nói ra một bằng chứng đã có giữa tôi và anh chàng KSBH đã quá đủ : Trong Forum mà các bằng hữ cũng đã được đọc anh chàng trẻ tuổi chống Cộng này đã « mua tặng » cho tôi một chiếc mũ : Công An Cộng Sản, Thành phần Thứ 3…tuy tôi đã cố gắng để nói ( hiến nhiên không thể nói thật rõ ràng ) con đường tôi đã đi, đang đi và luôn luôn đi với chỉ 2 chữ VIỆTNAM và chủ nghiã VIỆTNAM ( hiển nhiên KHÔNG THỂ là chủ nghiã Cộng Sản ) ( lại xin được nói thêm một chút : vì chủ nghiã Việt Nam nên tôi cũng đã được một thiểu số các anh chàng « trẻ yêu Xã hội Chủ Nghĩa đến giờ thứ 25 » đã gọi tôi là một anh « ngụy già » ) ; Hết chuyện mình sang chuyện ĐỜI … Tôi lại phải lên tiếng « hùng biện » với 3 người bạn trẻ về Con Đường Phải Đi, về một vài chiến lược chiến thuật cần phải có, về ước mơ, về niềm TIN : VIỆT NAM MINH CHÂU TRỜI ĐÔNG…về tương lai thật gần ( 5,3 năm ) về chuyện Việt Kiều nên về nước hay không ? về một cái CHẾT CHẮC CHẮN CỦA ĐẢNG CƯỚP VÀ BON CƯỚP NGÀY CỦA CÁI GOI LÀ NHÀ NƯỚC TA, về nhứng của cải tài sản bọn chúng đã, đang và sẽ ăn cướp được của nhân dân, về những người YÊU NƯỚC BẤT KHUẤT MA TÔI ĐÃ GẬP KHI ĐI TỪ HÀ NỘI VÀO SAIGON, về những trí thức, văn nghệ sĩ bạn bè cũ của tôi…2 giờ 30 sáng quán cà phê đóng cưả, chúng tôi lại kéo nhau ra ngồi tại một công viên tiếp tục tâm sự hàn huyên cho đến 4 giờ 30 sáng trong nuối tiếc tạm chia tay ai trở vế khách sạn đó với lời hưá của tôi sẽ tìm ra nhà văn N.T.L, một văn sĩ mà KSBH muốn được gập, tôi cũng hưá hẹn sẽ giới thiệu với 3 người bạn trẻ nhà van N.Mai, T.H.Lục…trong buổi gập gỡ chiều hôm sau.
(Đón đọc phần tiếp theo)
Người Cao Niên
TB : XIN SE ĐƯỢC VIẾT LẠI NHỮNG BÀI THƠ CỦA NGUYỄN MAI THEO NH6ẠN XÉT CUA KSBH. Chân thành cáo lỗi quáy bằng hữu. NCN.
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 12, 2004.
THƠ NGUYỄN MAI Trích ðang từ tâp thơ NHỮNG BỪNG HIỆNXA PHỐ XA NHÀ
Vì đâu biệt phố xa nhà ?
Vì đâu ? Có thể cho là bởi chưng
Kẻ đi tha thiết với rừng
Và y có thể ẩn trong, xa ngoài .
TỪ PHỐ LÊN RỪNG
Và khi từ phố lên rừng
Y đi bởi lẽ đã từng chờ xa
Và xa biệt phố sẽ là
Có nơi ở ðó : Màu hoa bạt ngàn.
VÌ ÐÂU ?
Ở đó mặt kịch
Ở đó sắt thép
Ở đó quẩn quanh
Nên chân ta bước ở giữa ðồi rừng nơi ðây
Nơi có những con gà lôi ẩn ở trên đồi.
ÐÊM TRÃNG TRÊN ÐÈO PHƯỢNG HOÀNG
Trăng tràn dốc đèo ðêm
Bên đường lau lả lướt
Lả lướt, lau lả lướt
Hoang tưởng ma giữa ðèo.
NGUYỄN MAI
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 12, 2004.
Kính chào các bạn hửu...
Vừa mới đọc bài của ngườicaoniên nói về cái đêm tao ngộ có lẻ làm tôi kích thích cực độ và nổi hứng viết, nổi hứng nói. Viết và nói phải có cái hứng của nó. Không thể viết và nói theo đơn đặc hàng, không thể kê súng vào đầu mà bảo phải viết phải nói. Tôi chân thành ngưỡng phục những văn nô BỒI BÚT như Tố Hửu, Xuân Diệu.
Chuyến về VN ngày 19/5 hoàn toàn chỉ là ngẩu hứng, cảm thấy ḿnh cần phải có 1 chuyến đi, đi thăm lại quê hương, t́m lại cái quán nước củ, thăm cô em Bắc Kỳ nho nhỏ và t́m hiểu xem có được bao nhiêu % dân VN hiện nay say mê chủ thuyết Cộng Sản, t́m hiểu xem VN đă phát triển được đến đâu rồi. Đó là mục đích của chuyến đi.
Trong trận chiến tranh với đài VTV4 tại Úc. Tôi tung ra đủ thứ hư chiêu, hửu chiêu hay không có chiêu nào hết chỉ mong tranh thắng, và nhất định phải thắng, tôi đă đem cả binh pháp Tôn Tử ra mà "quánh" nhau với VTV4 đủ các đ̣n tiểu nhân, hạ cấp. Lúc đó tôi thường viết bài trên www.novcnews.net và chưa biết FORUM này. Có viết vài bài tấn công và hạ nhục trực diện ṭa đại sứ Hà Nội tại Canberra, trong đó có bài "Đơn xin tị nạn chính trị của toàn thể nhân viên ṭa Đại Sứ Hà Nội tại Canberra". Trong bài này tôi lôi ṭan thể gia đ́nh đầu đủ danh sách từ nhân viên gác cổng đến "ngài" Đại Sứ Lê Xuân Liểu. Tôi nhớ có một anh trong FORUM này bảo những "ngài" trong ṭa đại sứ là những thành phần "rất qúi tộc" của VN. Sau đó th́ tôi được biết ṭan bộ nhân viên toà đại sứ "mất job" và được thay thế bởi nhân sự khác. Chính ông đại sứ mới từ Hà Nội bay qua Canberra trong cặp táp đay Nghị quyết 36. Ông đại sứ Lê Xuân Liểu mất job chủ yếu v́ VTV4 hay có thể vi...."đơn xin tị nạn.." ai mà biết được , Việt Cộng là chuá đa nghi mà.
Và cũng có một anh trong FORUM này tuyên bố đă biết được điạ chỉ của tôi ở đâu tại Úc và thề với Chúa rằng ngày 5 thánh 5 sẽ đến tận nhà toi xin tí huyết. Khi làm Visa xin về VN tôi phải điền vào tờ đơn kê khai những mục..."lư do rời VN, rời VN ngay nào. Địa chỉ tại Úc. Lư do về VN, v.v.". Trong tất cả những mục vớ vẩn đó tôi chỉ ghi "Not Applicable". Chúng mày đă biết tớ rồi, đă ghét tớ rồi. Tớ cho "ghét" luôn. Don't care mate. Thế mà Visa của tôi đă trể 2 ngày theo qui định. Điều này làm khẳn định 1 điều "You've already known me". Hai anh em nhà họ Tạ:
Có lần tôi đă nói với anh có nên nhắc đến tên anh trong FORUM này không. Khi tôi hỏi và tự ḿnh trả lời luôn rằng "không nên, v́ dể tránh phiền phức đến cho anh về phía VN". Tôi nhắc đến tên anh trên đây bởi v́ ngườicaoniên đă nói huyụch toẹt ra rồi. Lở rồi nên làm tới luôn. Nhưng thật ra anh đă làm đúng cương vị của một chủ nhà đối với khách phương xa. Anh đă từng nói ở xả hội nào củng có mặt tối và mặt sáng. Việt Tiến khi công tác tại Cần Thơ gạo trắng nước trong, biết tôi sinh quán và lớn lên tại Cần Thơ nên đă 2 lần gọi Mobile cho tôi khi đang ở Hà Nội răng.."Đất nước anh tươi đẹp thế này, sao anh lại bỏ nước ra đi". Sao tôi lại bỏ nước ra đi?. Tôi sẽ nói đến chuyẹn này trong một Thread khác. Các anh đă dẩn tôi đến những mặt sáng của xả hội, phần nhiều có lẻ anh đă cố t́nh dẩn tôi đến những nhà hàng sang trọng, khách sạn sang trọng, quán cafe sang trọng nhưng ...những nơi đó không phải là mặt sáng của xả hội. Bắc Hàn, các nước nghèo Phi Châu cũng phải có những nơi sang trọng như thế chứ. Mặt sáng của xả hội phải là trường học, cô nhi viện, những công ích xả hội, v.v. tôi thật tâm muốn biết ở những nơi đó họ sinh hoạt ra sao. Tấm ḷng các anh tôi hiểu, khi mời 1 người khách vào nhà ḿnh, trong nhà có bộ sa long (lounge) sang trọng và dồng thời cũng có những cái ghế đẩu. Với tấm ḷng hiếu khách chắc chắn anh sẽ mời khách ngồi ở bộ sa long và trong nhà có cái ǵ ngon nhất, qúi nhất anh đem cả ra mà mời khách. Tôi đă thấy rỏ điều đó.
Quen các anh trên FORUM này, cũng đă từng yahoo chat với nhau. Tôi thật tâm rấr qúi, rất muốn gặp, nhưng cũng đồng thời sợ các anh là Công An Mạng đang giăng bẩy để con mồi sập lưới. Tôi đă đề nghị xin h́nh ảnh các anh, sau đó liền tức th́ tôi nhận được nhửng tấm h́nh gia đ́nh các anh. Một h́nh ảnh gia đ́nh ấm cúng hạnh phúc, tượng trưng từ nét mặt một cái ǵ đó thật là lương thiện. Để double check tôi gọi cô Bắc Kỳ nho nhỏ của tôi hẹn anh ta tại 1 quán cafe tại Hà Nôi.
Trước ngày lên đường tôi xem lại lá số Tử Vi của ḿnh, bốc thử một quẻ Dịch Càn Khôn. Số Tử Vi tôi năm nay có Đào Hồng Hỉ, lưu Thiên Mả miếu địa trực chiếu. Báo hiệu trước một chuyến đi mỹ mản. Chưa đủ chắc ăn tôi nhờ thêm anh Thiếu Quân là 1 ops trên PalTalk trong room Giang Hồ Chống Cộng, nếu có người báo cho anh biết là tôi bị bắt ở VN th́ anh la làng lên, báo cho Tuổi trẻ VN Lên Đường biết mà làm rùm beng lên...cứ thế tôi an tâm báo cho 2 anh em nhà họ Tạ số chuyến bay, ngày bay giờ bay.
Qủa thật với lối suy luận b́nh thường th́ tôi đây qủa thật "thí mạng cùi". Đang nhà cao cửa rộng, job jiếc ngon lành th́ đâm đầu về VN làm chuyện bá vơ với cái c̣ng số 8 treo lơ lửng trước mắt. Má ơi đă lở leo lên lưng cọp rồi, làm một chuyến "chơi nổi lấy tiếng NGU". Sáng sớm 19/5 tŕnh passport cho Hải Quan Sydney. Không qúa 30 giây, đóng mộc cái rầm với lời chúc xen với nụ cười thật tươi "Have a good trip , Sir". Australia-Quê hương thứ hai của tôi đó qúi vị. Leo lên máy bay ḷng thầm nghỉ...mẹ bố nó lúc ḿnh đang t́m đường vượt biên, nằm trong tay nó như cá nằm trên thớt, ngồi trong tù mà coi thằng Trung Úy Công An trưởng đồn như thể một cục cứt. C̣n bây giờ ḿnh như thế này th́ sợ đéo ǵ chúng nó, cùng lắm là nó trục xuất ḿnh ra khỏi VN, hay tiểu nhân đi nữa th́ cho xe Honda cán ḿnh què ǵo cho bỏ ghét...cứ thế "thần hồn nhát thần tính" mà ch́m vào giấc ngủ đầy mộng mị....
Việt Nam quê hương tôi:
....c̣n tiếp......
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 12, 2004.
..."với lời hưá của tôi sẽ tìm ra nhà văn N.T.L, một văn sĩ mà KSBH muốn được gập, tôi cũng hưá hẹn sẽ giới thiệu với 3 người bạn trẻ nhà van N.Mai, T.H.Lục…trong buổi gập gỡ chiều hôm sau. ....NgườiCaoNiên..."Nguyễn Thụy Long với "Loan Mắt Nhung" vang bóng một thời...cách đây vài năm tôi có tìm mua tác phẩm đầu tiên xuất bản tại Hải Ngoại là.."Tùy bút viết trên gác bút" và trong đầu luôn có mơ ước được ngồi uống cafe 1 lần với NTL.
Vài nét về "tùy bút viết trên gác bút"...truyện này tôi đọc đã lâu nhưng có 1 đoạn tôi không thể nào quên được, đại khái như sau:
"Sài Gòn một buổi sáng đẹp trời, tòa soạn nơi tôi làm có 1 phụ nử thất thểu dơ dáy đến xin việc làm. Hỏi ra cô này từ dưới quê lên mồ côi, cha mẹ thất lạc hay dã chết hết, đang cần một việc làm kiếm sống qua ngày. Tôi năn nỉ ông chủ nhiệm báo nhận cho cô ta làm vì thấy qúa tôi nghiệp. Thế là tình yêu chúng tôi nảy nở từ đó, có lẻ tình yêu của tôi đến từ lòng thương hại. Và rồi chúng tôi kết hôn, ông chủ nhiệm báo (ông Chu Tử???) làm chủ hôn, chúng tôi sống trong hạnh phúc, có 2 mặt con, những đứa con kháu khỉnh. Tôi đi làm nhà văn vừa là nhà báo, cũng tậu được căn nhà xinh xắn, mua được chiếc xe hơi. Những tưởng cuộc đời cứ thế lặng lẻ trôi qua, đường đời cứ the mà đi lên. Rồi quốc nạn 30/4/1975, nước mất nhà tan. Nước thì mất trước mắt, nhà thì tang hoang trông thấy. Một đám "cha căn chú kiet người từ miền Bắc vô đây" tự xưng là bà con của vợ tôi, vào ở đầy trong nhà. Chúng nó bảo với vợ tôi rằng không muốn sống chung 1 nhà với 1 thằng Mỹ Ngụy là thằng tôi. Thế là tôi bị tống ra khỏi căn nhà do chính tay tôi tạo dựng. Vợ tôi làm đơn ra phường khóm xin ly di. Ðứng giữa phường, vợ tôi xỉa xói vào mặt tôi là thằng Biệt Kíck Văn Nghệ cùng với tất cả lời lẻ thô tục khác. Anh Trung Úy công an truỏng đồn mới lợi dụng lúc vắng người bảo tôi rằng...chuyện này rất thường ở miền Bắc thời cải cách ruộng đất và sau này. Nếu anh muốn sống thì hảy quên ngay người đàn bà này, họ không phải là giống người. Tôi khuyên anh hảy bỏ của chạy lấy người, người đàn bà như thế chẳng nên tiếc làm chi...
2 đứa con kháu khỉnh của NTL sau đó có lẻ vì lòng khẩn trương đấu tranh giai cấp, bà mẹ nhẩn tâm gửi hẳn vào 1 cô nhi viện cho mấy bà so nhà thờ coi sóc. Thế là một gia đình trung lưu thời VNCH tan hoang..."
Tôi xin chân thành giới thiệu đến các bạn trên FORUM này hảy tìm mua "Tùy bút viết trên gác bút" của Nguyễn Thụy Long. Nhớ mua sách nhe, đừng có mượn sách vì mua sách là một phấn nào đó gián tiếp giúp dở một nhà văn nghèo.
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 12, 2004.
KHO TIN NHUNG CO THUC - tiếp theo Sáng hôm sau tôi đến t́m N. Mai, một người bạn chí thiết, một thời sống chết sau 30/4/75, người đă cứu tôi tránh khỏi giam cầm phải có chắc chắn dài hạn về những ngày trốn lánh sau 30/4 .Sau ngày đó với lệnh tŕnh diện của cái gọi là MTGPMN tôi buộc ḷng phải t́m nơi đăng kư, cũng nhờ giao du thân thiết với một số bè bạn văn nghệ và tôi được tặng cho cái tên « ca sỡi của các ca sĩ » « thi sơĩ của các thi sĩ » nên việc tôi đăng kư vào cái gọi là Hội Văn Nghệ Phỏng Giái – xin lỗi là Giải Phóng chứ - mà ông nhạc nô Lưu Hữu Phước làm Chủ Tịt chỉ là một thủ tục giấy tờ, vào đây tôi cũng được cấp cho một tấm giấy có tác dụng với các vị Cách Mạng 30 tôi cũng được phân công với công tác phụ trách phần thu âm cho ngày 1/5 Nao Động Quốc Tế của Hội… Vô phúc cho tôi, dàn máy thu của chính tôi nó phản đối không chịu hợp tác với những vị chủ nhăn mới cuả đất Saigon…
Thế là trong một buổi họp mật người ta đă lên án tôi « Phá Hoại » N.Mai nghe được tin rỉ tai tôi… và 2 đứa dẫn nhau đi Đà Lạt t́m chỗ nương náu. Mai c̣n giúp đỡ tôi rất nhiều khi tôi tổ chức đóng tầu vượt biên ra đi…v́ thế vế đến Saig̣n điều đầu tiên tôi đă làm là t́m cho ra tin tức cuả Mai mặc dù khi c̣n tai Pháp tôi đă nhờ một người bạn cuả tôi và Mai, cũng lại là một nhà văn, , hiên đang công tác cho một tờ báo của nhà nước ta tại Nam Việt Nam , anh T.H.Lục đi t́m nhưng anh bạn đă trả lời : 10 năm rồi không biết tin tức ǵ cuả Mai.
Ba ngày sau khi từ Đà Lat xuống Saigon tôi đă có tin tức cuả Mai, anh hiện sống trong răy trên rừng Ban Me Thuột nhưng cũng may anh nương tựa tại nhà bà mẹ vợ nên có điện thoại, tôi gọi ngay lên lại may mắn thêm một lấn nữa tôi đă gập Mai bên đầu giây nói, tôi lập tức buộc Mai phải về Saigon gập tôi ; Mai đă có mặt tại nhà bà mẹ ruột nghèo khó ở B́nh Thạnh sau khi ngồi xe đêm từ Ban Me thuột về và anh đă gọi điện thoại đến khách sạn nơi tôi đang tạm trú ; Đến gập Mai tôi không thể tưởng tượng được anh lại tiều tụy như vậy, thân thể chỉ c̣n da bọc xương, bệnh hoạn v́ lam sơn chướng khí nhưng tinh thần vẫn là Mai của tôi ngày trước, vẫn khí phách, vẫn bất khuất, vẫn không thỏa hiệp…anh kể cho tôi về hiện trạng nghèo khó của anh : nhà c̣n con heo, heo lại vừa bị què chân phaỉ đem bán để mua gạo nấu cháo ăn qua ngày đợi bán cà phê trồng trong một nơi sâu thẳm cách ban Me Thuột hon 30 cây số xuống xe phải đi bộ vào hơn 1 giờ với những ngày mưa trơn trơt địa ngục của vùng đất này…
Đâư người bạn của tôi, họ vẫn kiên tŕ ở Đà Nẵng, Huế, NhaTrang, Dà Lạt, Sài gon, những người bạn của tôi không thay đổi và cũng chẳng muốn thay đổi và cũng may cho tôi sau gần 30 năm sống nơi đất khách quê người tôi cũng không biết thay đổi, vẫn ước mơ cho Ḿnh, cho Người, cho Đời về một Viet nam Minh Châu Trời Đông…Bao nhiêu chuyện phải nói, nói làm sao hết những đau thương quằn quại, nhưng niềm tin tưởng đă mất…tôi tự hưá với ḷng : Tôi sẽ cố làm được điều ǵ để họ nuôi lại ngọn lửa Tin Yêu.
Tôi gập Mai buổi sáng hôm đó để mời anh tham dự buổi gập gỡ cua chúng tôi 3 người trẻ và 1 kẻ già yếu đuối, tôi cũng bàn với Mai để mời anh T.H.Lục nhưng đáng tiếc Mai đă kể cho tôi những « nhượng bộ, thoả hiệp » của người ban chung này cũng làm tôi thất vọng tuy nhiên tôi vẫn gọi giây nói mời Lục (đêm hôm ođ& Lục đă không đến), tôi cũng hỏi Mai về N.Thụy Long nhưng Mai không biết tin tức v́ lẽ giản dị anh đă không muốn liên lạc với bất kỳ một người bạn nào từ mấy năm qua
(Đón đọc phần tiếp theo)
Người Cao Niên
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 12, 2004.
THƠ NGUYỄN MAISAU NHIỀU NAM TRỞ LẠI BAN MÊ THUỘT
Bao mùa xa đã hẹn về
Cuói đông tái ngộ giữa khi sáng trời
Bên em đàm thắm môi cười
Cảm ơn ta có một nơi như là
Như là mong đợi từ xa
Giờ đây viễn cảnh hóa ra quanh mình.
ĐƯỜNG RA PHỐ
Dài theo đường tới phố
Qua những cột cây số
Gió giạt xô hoa qùy
Nói dài trên đường đi
Hoa rức vàng nghiêng ngả
Dã qùy vàng nghiêng ngả
Gió nối gió và hoa
Ngập hành ca của gió.
TƯỞNG TƯỢNG EM VỀ
Trên sân, trước gió chiều nay,
Em bừng rạng giữa hàng cây dã qùy
Từ bao mùa gió em đi
Hoa còn nối tiếp với khi em về.
NGUYỄN MAI
( người cao niên trích đăng )
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 12, 2004.
.......Viết tiếp.......... Việt Nam quê hương tôi:
Máy bay Air ViệtNam do phi công ngoại quốc lái nhẹ nhàng đáp xuống phi đạo Tân Sơn Nhất. Đeo tòn teng trên xe Bus để vào khu vực hải quan, trời Sài Gòn nắng và nóng gần 30 dộ. Khu vực hải quan một dảy bàn dài những nhân viên mặc đồng phục công an, không một nụ cười, những bộ mặt vô hồn. Chị đàn bà đứng trước tôi trình passport, hải quan hỏi chị ta "chị sẽ ở đâu tại VN?". Chị đàn bà trả lời "tôi đi theo tour du lịch, làm sao tôi biết được tôi sẽ ở đâu...". Hải quan "chị đi ra hỏi lại chị phải ở đâu khi đến VN, đó là điều luật". Đến phiên tôi... mọi chuyện êm thắm, lấy hành lý ra khỏi khu vực TSN cũng lẹ làng, không hề thấy lệ "đầu tiên-tiền đâu", những người khác tôi cũng thấy thế. Thở phào nhẹ nhỏm, lòng thơ thới hân hoan. Lặng lẻ liếc nhìn chung quanh, phía sau xem có ánh mắt "công an" rình rập...hòan toàn không thấy. Nở một nụ cười mĩm, mình đếch có phải Nguyển Cao Kỳ, đếch phải Nguyển Hửu Chánh. Tụi nó nếu có theo dõi chỉ tập trung những "con cá lớn", mình chỉ là "con rận trong đám người". Tụi nó thì giờ đếm tiền, gái giếc, ăn nhậu còn không có, hơi sức đâu để ý đến 1 thằng cò bơ cò bấc KSBH này, đúng là chỉ đi lo chuyện con bò trắng răng.
Tôi đã thấy người thân tôi đến đón, cô em Bắc kỳ nho nhỏ. Tội nghiệp cho thân nhân đến đón tại TSN, một cái mái che bằng tôn, với khoản 10 cái ghế, dưới cái oi bức hừng hực đứng đó gần trăm con người, kẻ đứng ,người ngồi phệt xuống dưới đất, quanh quẩn đâu đó có nhửng gia đình có lẻ vì đường xa nên họ đem theo cả cơm ăn, đồ uống, dọn ngay xuống dưới đất như thể ta đi chơi picnic. Quang cảnh này làm tôi nhớ lại y chang cảnh thân nhân đi thăm nuôi trại tù cải tạo, chỉ có điều sáng sủa hơn nhiều vì là PT quốc tế TSN mà. Tiền Việt Kiều gửi về đi đâu rồi, Việt Kiều về VN nhiều lắm mà, máy bay đáp xuống nườm nượp mà. Tôi đề nghị Việt Cộng muốn chiêu dụ VK về thăm quê hương thì cũng nên làm hài lòng những thân nhân đi đón VK, đừng nên phân biệt đối xử như thế, xây một căn nhà cửa kiếng đàng hoàng, gắn vào đó chừng chục cái máy lạnh. Sợ tốn tiền điện à. Đất nưóc ta còn nghèo à.
Taxi đưa tôi đến 1 khách sạn đường Nguyễn Trãi Quận 3. Đúng ngay tụ điểm môi giới cho mấy thằng Đài Loan vào VN kiếm vợ, họ làm ăn có vẻ che dấu không dám lộ liểu như trước, thỉnh thoảng 1 chiếc xe Honda chở theo 1 cô gái mặt búng ra sữa, quê mùa kệch cởm, anh bảo vệ khách sạn lặng lẻ đưa cô gái lên lầu. Tôi không biết họ sẽ làm cái giống gì ở trển.
Tối hôm đó, đã gọi điện hẹn trước với Việt Tiến đến ăn tối tại 1 nhà hàng. Tôi ngồi đợi không bao lâu thì ngoài cửa xuất hiện 2 anh chàng, 1 anh tôi biết chắc là VT, cao 1.78m, dáng dấp trí thức, cực kỳ đẹp trai, phong cách lịch lãm. Hai ánh mắt chạm nhau, tôi thầm nhủ ...mình đang gặp địch thủ. Tôi chào "Tôi là Hà Ninh, rất hân hạnh được gặp anh". Việt Tiến một giọng Bắc chửng chạc, chắc nịch, dể nghe "VT đây, chiều nay tôi có đến đón anh tại Phi Trường nhưng không thể nào nhận ra anh. Tôi đã vào tận trong hải quan hỏi thì họ bảo đã ra hết rồi, không còn ai..". Nhìn thẳng vào mắt anh ta, tôi nhận ra một điều chắc chắn rằng anh ta là một người lương thiện.
Lãng tử giai nhân và những ngày lang thang Nam-Bắc:
........viết tiếp........
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 12, 2004.
ai da` , doc. chuyen cua~ anh chang` KSBH va` ong NCN sao giong trong tieu thuyet wa' xa'....2 ong ve VN cung` 1 luc', gap. nhau daa` cung` anh chang` VC di uong ca` fe tan' doc' ban` chuyen quoc su. ...gap. anh chang` VC dep. trai con nha` ngheo` hoc gioi ....etc...
thoi thi` tui cung rang' cho` doc. cuon tieu thuyyet tinh` cam nhieu ky` cua 2 tac gia~ xem sao.
-- HO CHI MINH MA CO (MoiRoCSBipBomHoChiMinh@damtac.net), June 12, 2004.
KHÓ TIN NHƯNG CÓ THỰC - Tiếp theo .Buổi trưa hôm đó, tôi rủ Mai về khách sạn Mai nhận lời trên ôm ra đưa cho tôi môt số báo văn học mà nhà nước ta đã cho phép xuất bản ( lẽ dĩ nhiên sau khi các nhà văn viết cho báo đã phải « lách », phớt qua những tên tác gỉa in trên tờ bìa báo tôi cũng đã nhận ra những tên tuổi quen thuộc của giới văn nghệ miền Nam trước 75 : Trần Tiến Cao Đăng, Trương Thanh Hùng, Nguyễn Đạt, Cù An Hưng,Huy Tường, Mai Trinh Đỗ Thị, Lê Thiện Dũng, Đặng Tấn Tới, Nguyễn Tam Phù Sa, Trần Hữu Nghiêm, Vũ Ngọc Giao, Triệu Tử Truyền, Nguyễn Khôi,Nguyễn Hiệp, Đỗ Hồng Ngọc,Lê Nghị,Thương Tử Tâm,Hoài Anh,Bùi Nghi Trang,Nguyễn Nhật Duật,Huỳnh Phan Anh,Phạm Viên Phương… ; « Sau khi hùng hục viết lách rồi, muốn cho ấn hành những bộ Văn Tuyển này bọn tao đã phải bán quần bán áo góp lại để in, nhưng vẫn cố làm cho đếN khi « chúng nó » suy nghĩ sao đó quyết định không cho bọn tao xuất bản gì nữa » Mai thuật lại với tôi ; « Mày không biết chứ, khi đó tao sáng xỉn chiều say, quên đời mà » Vâng , tôi biết bạn tôi, với 2 điểm « xấu » về bản chất của anh anh không bao giờ có thể sống bình thường được ở cái xã hội loàn lọt này : Thánh Thật Quá + Nóng Nẩy Quá – Anh nói hụych toẹt ra ngay những gì anh thấy sai trái. « Nhiều khi ở trên rừng tao đã có ý định uống thuốc rầy tự tử nhưng thú thật tao không có can đảm vì tao còn một đứa con với con vợ kém học nhà quê mà tao đã gập trên đường phiêu bạt từ Saigon lên Ban Mê Thuột, đứa bé vô tội, mày thử tìm cách nào gíup tao » Câu Mai nói đó vẫn văng vẳng bên tai tôi, tôi phải làm cách nào Có chăng là trong những ngày đó tôi có bổn phận động viên tinh thần cho Mai, truyền lại cho Mai một chút « lửa » để Mai sống, sống trong niềm Tin Đã Gập Lại, sống cũng chính trong ý nghĩ này tôi rủ rê Mai gập gỡ 3 người bạn trẻ của tôi để anh hiểu « , Mẹ Việt Nam ơi Chúng Con Vẫn Còn Đây, Cuộc Chiến Đấu Vẫn Tiếp Tục và Với Thẳng Nghĩa, Việt Nam Sẽ Vinh Quang một Ngày Không Còn Xa ». .Tôi hứa với lòng sẽ tiếp sức bạn tôi để bạn tôi sống.
Tôi lấy 2 Tập Truyện mAi đã đưa cho tôi , đem theo để thay mặt Mai tặng cho những người bạn trẻ của chúng tôi.
Chiều hôm đó KSBH và cô bé Bắc Kỳ nho nhỏ đến trước với chúng tôi tại khách sạn tôi tạm trú; Khi mua vé máy bay ra Hà Nội anh dzể hụt Úc của tôi rủ rê : Chú đi ra HàNội với bọn con, con trả tiền máy bay luôn cho chú . Tôi rất xúc động trước lời mời mọc chân tình đó và thú thực cũng muôn tháp tùng trở ra lại đất Bắc nhưng nghĩ lại tôi còn quá nhiều việc phải làm, còn nhiều người cần phải đi tìm lại nên nhất định một hai từ chối. Việt Tiến đến với cơn ho sù sụ , kết quả của đêm hôm qua, đêm hội ngộ, đêm không ngủ. Tôi hơi lo lắng vì cái nghề của anh chàng là cần giọng nói tốt nếu bệnh họan không nói được là nhất định sẽ « đổ nợ » hơn nữa, tối qua chúng tôi đã có thỏa thuận : 4 người, chia làm 2 phe , tôi và VT một phe còn một phe là KSBH và cô BK nho nhỏ . ; Sau khi đi ăn tối, sẽ tìm một chỗ Karaoké thay đổi không khí.
Tháng 6 Saigòn bắt đầu những cơn mưa đầu mùa, nhìn những hat mưa mưa rơi tí tách ngoài đường cùng đã khá lâu chúng tôi quyết định nhờ người làm của khách sạn ới cho một chiếc taxi rồi cả 5 người vai kề vai chen chúc vào .
Mưa thật to đường phố khá vắng lạ hẳn những buổi tối khác, Việt Tiến nói với người tài xế taxi chở chúng tôi đến một tiệm mì quảng, trong xe nhin mưa bỗng dưng một bài hát cũ trở về với tôi từ trong tiềm thức, tôi đã gân cổ lên hát … Giờ chia tay tôi ra chốn biên cương anh vui sa trường, Tình đôi mươi về vui với phong sương lãng quên ngày tháng, Đường lên non chim ca với mây vương nhớ câu tương phùng… KSBH cất giọng hát theo, rồi Việt Tiến…Người tài xế quay đầu nhìn chúng tôi rồi nói : Bài ca này lâu lắm rồi, lâu nhưng thiệt là hay… Vâng, bài ca đã lâu, đã –ăn sâu trong tiềm thức tôi, đã cũng sẽ hiện diện trong những người trẻ ở VN như Việt tiến, Cô bé BK nho nhỏ, Các Cậu Em họ của tôi đang sống tại Hà Nội, Người tài xế taxi và Rất rất nhiều người khác…
Rồi xe ngừng trước một quán ăn, Việt Tiến chi tiền rồi chúng tôi lục đục xuống xe chạy thật nhanh vào quán…Mưa vẫn rơi như trút nước bên ngoài.
Con Tiếp Người Cao Niên
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 12, 2004.
Mấy anh NCN và KSBK nêu đích danh hai anh em họ Tạ ra trong chuyện này.. không ngại có ngày công an mời họ đi "uống cà phe^" và biết đâu buồn buồn lại tặng luôn cho anh em họ cái tội "gián điệp" có liên lạc và cấu kết với bọn "phản động" nước ngoài?
-- Nguoi Tranh Dau (nguoitranhdau@hotmail.com), June 13, 2004.
Để cố gắng viết được thật TRUNG THỰC tôi đã viết ra tên anh chàng Việt Tiến vì tôi cũng TIN chắc được rằng muốn lùng bắt được anh chéng trẻ tuổi can đảm này của tôi bọn Công An nhà nước ta cũng phải truy lục khó khăn chứ không dễ ràng gì, hơn nữa VT cũng Chưa Làm Gì để nhà nước ta có thể kết tội "Phản Động", còn tội liên lạc giao du với Việt Kiều thì lại càng vô lý vì ngay cả Nhà Nước Ta cũng giao du, mời mọc bọn Việt Kiều về nước xài Euros, Dollars kia mà; Thử hỏi Ai Giao Du, Ai Liên Hệ chứ ? Nếu vì Chính Nghĩa mà bị lôi thôi tôi đoan quyết rằng anh bạn trẻ VT của tôi cũng sẵn sàng chấp nhận.
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 13, 2004.
Cám ơn NgườiTranhÐấu nhắc nhở. Hai anh em nhà họ Tạ đã làm rất đúng chính sách của nghị quyết 36 là chiêu đãi Việt Kiều, hướng dẩn VK tìm về quê cha đất tổ, cho VK thấy được mặt sáng, thấy được đất nước mình đang tươi đẹp. Nếu chính quyền "làm phiền" đến anh em nhà họ Tạ thì không lẻ CQ bắt bỏ tù tất cả thân nhân của VK đã về thăm quê hương?.Hai anh em nhà họ Tạ chỉ hành sử như một hướng dẩn viên du lịch tuyệt hảo, đầy đủ tư cách của một nhà ngoại giao, với phong cách lịch lãm, English chuẩn xác, có học vấn và tư cách chắc chắn hơn hẳn thằng cha bá vơ Nguyễn Duy Niên đi ăn xin ở Úc dẩn theo 1 phái đoàn hung hậu toàn thông dịch viên, ăn nói thì lấc ca lất cất. Những nhân tài trẻ tuổi như anh em nhà họ Tạ ở VN không thiếu, những du học sinh đã từng du học ở các nước phương Tây rất nhiều, nhân tài như lá rụng mùa thu mà tôi đã gặp và được tiếp chuyện thì... Tại sao không thể là bộ trưởng ngoại giao, tại sao không là những nhân vât lảnh đạo đất nước. Những thằng nữa người nữa ngợm như Phan Diễn, Nguyễn Khoa Ðiềm mới nổi lên gần đây, mấy cái thằng gìa cúp bình thiếc này thì biết được cái gì, đi ra nước ngoài chỉ tổ làm nhục quốc thể.
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 13, 2004.
......Viết tiếp.....
Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ...Lảng tử giai nhân và những ngày lang thang Nam_Bắc:
....Hôm nay ta cứ vui, chắc đâu ngày mai vẫn thế.
Mây trôi, mây vẫn trôi, dẫu không còn ai nhớ đến.
Anh ơi.
Em vẫn tin chẳng có gì mãi trên đời, dù rằng tình đôi ta vẫn
luôn luôn tuyệt vời.
Tôi quen nàng từ tháng tư năm ngoái, năm 2003. Dạo này có nhiều cảnh báo vấn đề tệ hại của giao tiếp bạn bè trên internet. Ðúng như mọi chuyện trên cỏi đời ô trọc này, cái gì cũng có mặt tốt, mặt xấu. Internet cũng thế, internet đã và đem đến cho mọi người xích lại gần nhau hơn, hiểu nhau hơn như trên forum này. Tôi đã quen được những con người tuyệt vời như NCN, anh em nhà họ Tạ và nhìều người khác nữa, và tôi đã quen được nàng qua...internet, yahoo messenger.
Tháng 7 năm ngoái tôi về Hà Nội thăm nàng.....
............
Những tháng ngày cuối tháng 8,nắng hè gay gắt đã dịu đi nhường cho những cơn mưa rào bất chợt xen lẩn những cơn gío se sẽ lành lạnh chào đón Thu về. Hè về rồi hè lại đi...mới ngày nào Phượng còn rung rinh trước gío, gìơ đây Phượng đã ra đi bỏ lại cành lá úa vàng rơi rụng buồn khóc....chờ đợi năm tới Phượng sẽ trở về....Phượng đi rồi cũng có ngày Phượng trở lại nhưng còn anh...anh đi ...biết chừng nào đây anh????
Sau những tháng ngày hè nắng gắt,Hà Nội lại trầm mình chờ đợi Thu về..Mùa Thu Hà Nội rất đẹp,cái đẹp đã đi vào ngòi bút của biết bao nhà văn nhà thơ, cái đẹp của mùa Thu Hà Nội đã lưu lại dấu ấn biết bao lử khách và in đậm trong ký ức từng con nguoi Hà Nội, trong đó có tôi. Mội con người có một cảm nhận riêng về mùa Thu Hà Nội.
Mùa Thu vui với người vui và buồn với người buồn.
Tôi luôn thầm cảm ơn cha mẹ đã sinh tôi ra ở Hà Nội và cho tôi có cơ hội đễ được thưởng thức hương vị của mùa Thu Ha Noi theo đúng nghĩa mà tôi đã từng và sẽ cảm nhận. Mổi năm tôi chờ đợi Thu về với một tâm trạng khác nhau. Mổi lá vàng rơi là nổi buồn thật lòng tôi đã cắt chia cho anh.....dành cho anh.....MỐI TÌNH ÐầU...của đời tôi.....
Năm nay cũng như bao năm khác Thu lại về nhưng năm nay tâm trạng ko còn như những năm trước nữa....Tôi ko còn chờ đợi trong tuyệt vọng mà thay thế nó là nổi nhớ..nổi buồn man mác ...hoa lẩn cùng gió Thu, cùng những chiếc lá vàng rớt rụng dưới chân người qua đường....Nổi nhớ, nổi buồn man mác ấy tôi dành cho anh.....NGƯỜI ÐÀN ÔNG ÐẦU TIÊN ÐI QUA CUỘC ÐỜI TÔI...
Tôi và anh gặp nhau và dành cho nhau những ngày cuối tháng 7. 15 ngày ko thể nhận định cho một cuộc tình nhưng với tôi và anh 15 ngay ấy mãi ko thể định hình thời gian được.... anh trở về Viet Nam và dừng chân ở Ha Noi, tôi cũng ko biết rằng tâm trạng anh lúc ấy là gì? hồi hộp, mong nhớ hay là.....????Nhưng với tôi chỉ là một tâm trạng trống rổng, đứng giữa phi trường Nội Bài ngày hôm nay tôi đứng đây ngơ ngác tìm kiếm anh...mà anh là ai để tôi tìm kiếm chứ? Tôi ngơ ngác tìm mà cũng chẳng biết người mình tìm là ai? Cho đến khi tôi giật mình..."hello! bé Quỳnh" tiếng của anh chào tôi....tôi giật mình quay lại nhưng ko phải bởi tiếng chào của anh mà bởi sự giật mình của bác tài xế đang đứng ôm bó Hoa Hồng tôi chuẩn bị để tặng anh.....Trước mắt tôi là anh...là Hà Ninh người mà tôi nói nhớ...nói thương...và chờ đợi và cũng là người tôi sẽ đón hôm nay đây.....Biết nói sao cảm nhận của tôi khi ấy, anh quá gìa so với trí tưởng tượng của tôi. Anh!Một người đàn ông chửng chạc khoảng chừng 38 den 40 tuổi.,dáng người thấp bé, anh bận trên người chiếc áo kẻ cùng với chiếc quần jean màu xanh...nước da trắng...thoáng nhìn thôi thì sẽ đoán rằng anh là "NGƯỜI CHÚ KHÓ TÍNH" nhưng thời gian.....thời gian sẽ trả lời cho tất cả mọi câu hỏi trong đầu tôi lúc này .....
Cố kìm nén những câu hỏi trong đầu mình,tôi mĩm cười tiến lại cạnh anh và trao vào tay anh bó Hoa Hồng đỏ kèm theo lờ chào đón "Mừng đón anh về Viet Nam"....Bỏ qua những nhỏ nhặt của cuộc tiếp xúc tôi dạo bước cùng anh lên taxi trở về khách sạn nơi anh sẽ nghỉ lại......Lúc này đây mọi cảm xúc về anh tôi chưa hề rung động.....tôi ko thể nào tìm ra được hình anh, người mà tôi nhớ thương mà tôi đã hình dung trong suốt thời gian qua và có lẻ anh cũng vậy....
.....Khach san ATS 33 Pham Ngu Lao...Taxi dừng lại,tôi thanh toán tiền cho bác tài và bước cùng anh vào khách sạn. Câu nói để tôi cố cảm nhận đầu tiên về anh: "em làm sao vậy Quỳnh? Dù có thế nào thì trước mặt mọi người em cũng phải ngẩng đầu và cười vui ve.Như thế mới khá lên được..."Với khuôn mặt nặng trỉu tôi im lặng theo anh vào phòng đợi của khách sạn...
-Em chờ anh ở đây! Anh nói tiếp.
Tôi lẳng lặng ngồi xuống ghế và chờ đợi.
15'....25'....
-Em đợi anh có lâu ko cưng?Anh tiến lại gần chổ tôi ngồi và hỏi, vân khuôn mặt nặng nề ấy tôi đáp lại anh với giọng thản nhiên:
-Em chưa chờ đợi ai như vậy nên cũng ko biết rằng lâu hay ko?
Tôi quay lưng bước ra khỏi phòng đợi cùng anh, cảm giác lúc đó vẩn chỉ là....trống rổng...,chắc là anh cũng vậy....
Tôi cùng anh bưóc bộ đến một quán café nằm trên một con đường nhỏ. Cafe Z trên đường Tong Dan Ha Noi. Tiếng nhạc ồn ào,tôi và anh ngồi tại một chiếc bàn nhỏ ngay sát cửa ra vào và cũng ngay sát đường,có thể nhìn ra ngoài nếu ko muốn nhìn đối diện mặt nhau......Lúc này đây thì... cảm giác vẩn chỉ là con số 0. Tôi chẳng biết tiếp chuyện anh như thế nào cho phải, đành phải đem những thắc mắc những khó chịu mà tôi dự định sẽ dành cho anh (người đàn ông tôi nhớ vô cùng). Thao thao bất tuyệt nói...nói cho hết thời gian.....để rồi tôi về nghỉ ngơi và anh cũng vậy. Ngay mai mở mắt ra trời lại sáng thôi mà....
Cuối cùng thì một ngày cũng hết,tôi và anh dạo bước ra về,anh gọi taxi đưa tôi về tận nhà....Lời cuối dành cho anh đó là: anh thật khó gần....
Bước mạnh những bước chân nặng nề lên cầu thang vào nhà,tôi buông mình xuống giường thở phào mệt nhọc. Mệt vì phải đi taxi một chặng đường dài(đối với tôi),mệt vì tôi chẳng tìm được anh trong Anh....Thôi rồi...mệt qúa....dù thế nào cũng phải đi ngủ thôi...Tôi thay đồ ngủ rửa mặt mủi chân tay cho thoải mái rồi buông mình xuống giường đánh một giấc ngon lành đến sáng......
Ngày mai trời lại sáng,tôi mở mắt khi đó là 7h30 sáng "reng..reng"chuông điện thoại reo.
-Alo!Tôi trả lời máy.
-Hello darling.Em tới ăn sáng cùng anh chứ cưng?
Tôi đáp lại anh bằng giọng ngạc nhiên ko mấy làm vui sướng...
-Sớm vậy sao anh?
-Mấy giờ rồi cưng?Anh ở đây ko có đồng hồ!Anh vội vàng hỏi lại
-7h30 anh a`.
-Sớm vậ sao?Anh ko ngủ được.Trời đã quá sáng rồi.Em dậy chưa cưng,đến ăn sáng với anh chứ. Anh chờ.
-Ok!Em sẽ đến
-Anh chờ em dưới phòng ăn nghe cưng,le lên nghe.
Cúp máy,tôi dọn nhà và thay đồ rồi lung thung gọi xe đến khách sạn,tôi cũng ko biết sẽ tiếp chuyện với anh thế nào ?Vì dẩu sao anh cũng là khách, một người khách mà vì tôi anh đã trở về....và cuối cùng tôi quyết định...cứ sống thật với suy nghỉ...với cảm nhận của mình....Ok!Ðến đâu hay tới đó.
Bửa ăn sáng đi qua bằng những câu chuyện k mấy ấn tượng,tôi và anh bước bộ qua những con đường Ha Noi. Tay anh cầm máy quay đi qua nhà Hát Lớn... qua Khach San Hilton...duong Trang Tien...Ho Hoan Kiem....Buu Dien Ha Noi Noi đang quảng cáo đường truyền nhanh ADSL.....Mệt quá đi, đôi chân tôi phỏng rát vì đi giày ....lúc này cũng chẳng có cảm xúc gì với anh để làm sức mạnh cho tôi bước tiêp....
Cứ thế...cứ thế cũng hết ngày đầu anh ở Ha Noi.....
......còn tiếp...
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 13, 2004.
Cuoi cung thi ong ban KSBH da tro lai
-- communist (communist@yaheo.com), June 13, 2004.
A, CHAO ANH BAN TRE COMMUNIST,THAT DANG TIEC CHUNG TA KHONG GAP NHAU DUOC O SAIGON, TAT CA DEU NHAC DEN ANH TRONG LAN HOI NGO DO, NEU CO ANH CHAC CHAN SE VUI HON NHIEU HEN LAN SAU OK ?
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 13, 2004.
Viết tiếp.....
Này cô em Bắc Kỳ nho nhỏ....
....Anh hảy trả lại Lâm Quỳnh biết buồn..biết khóc khi nhớ anh....biết cười sung sướng thoải mái khi nói chuyện với anh......Biết sống...với mục đích chờ đợi ngày anh về.....Ha Ninh ơi! Nước mắt dành cho em hay nước mắt dành cho anh.....Anh nhẩn tâm bóp nát tình cảm của em đến thế sao?Nhẩn tâm bóp đi cảm giác của em đến thế sao?Dù là nước mắt hay tiếng cười...thì đó cũng là đìều hạnh phúc của con người....anh hiểu ko?Ha Ninh ơi!!!Muốn yêu anh thật nhiều...mà chẳng biết nói sao nữa....hảy trả lại cho em đi chứ.......Rồi một ngày nào đó khi những lời nói yêu thương xa vắng....khi một ngày nào đó...em ko còn đau đớn khi nhớ anh...ko còn khóc và buồn nữa....Thì ngày đó em và anh đã mất nhau...mà em thì ko muốn điều đó....Ha Ninh ơi....
Hà Nội ơi...quán củ đường xưa...
Hà Nội ơi...hàng cây góc phố...
Hà Nội ơi...Bún Bung...Bún Ốc..
Xa Hà Nội...nay về Ninh tìm lại....
Kỷ niệm xưa....bóng dáng hôm nào
Quán củ đây mà em đã đi rồi...
Ðường xưa đây...vắng vóc dáng yêu kiều..
Anh kiếm tìm....hình em nào chẳng thấy..
Giữa dòng đời ...bao người đang chạy...
Chỉ mình anh lặng bước giữa dòng người..
Hoa Quỳnh ơi!!!....Em vẩn còn.....nở rộ ....thơm ngát...lòng anh...!Mãi mãi em biết ko??
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 13, 2004.
ĐỌC CÁI BÀI CỦA ANH CHÀNG DZỂ HỤT LÀM TÔI CŨNG NAO NAO .KHÁ LẮM ANH CHÀNG DZỂ HỤT CỦA TÔI ƠI .
CHÚNG TA KHÁC NHỮNG CON NỬA NGƯỜI NỬA NGỢM NỬA ĐƯỜI ƯƠI " CỘNG SẢN CHUYÊN CHÍNH TƯ BẢN MỚI" TẠI VN LÀ CHỖ CHÚNG TA ĐẦY NHÂN TÍNH, CAO THƯƠNG, NHÂN-NGHĨÂ-LẼ-TRÍ-TÍN VÀ CŨNG CHÍNH NHỜ THẾ CHÚNG TA SẼ PHẢI THẮNG.
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 13, 2004.
Chào amh Communist, rất vui khi lai được nghe anh. Rất tiếc kh gặp được anh tai VN. Tôi nhớ VT có nói "Communist là thằng "nhát gan" ...". Nhát gan hay nhát thận gì cũng được miển chúng ta thích nhau là dược rồi, cũng chẳng cần thiết phải gặp nhau. Chúng ta là những người không hề muốn làm lảnh tụ, chúng ta chỉ là những kẻ có lòng.Những kẻ có lòng thì thời nào cũng có...
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 13, 2004.
***Toi ve Hanoi cung gap ca'c anh He` :)
He^` BULL SHIT always
PS: Trong khi VN/Hanoi ngan chan Internet ma` ca'c anh la`m nhu cho O nguoi, moi khi co ai ho?i di.a chi Vonguyen Giap, Duongthu Huong thi` ca'c anh TI.T
-- VC-Bungbo... gia? da.ng...co` mo^`i ...... (ChuyenTriHOINACH@aol.com), June 13, 2004.
Tôi có câu chuyện này muốn đóng góp với các bạn...
Tôi và anh Taxi khi đi ngang qua ngôi biệt thự số nhà 11(?)đường Quang Trung Phố Hoàn Kiếm Hà Nội. Anh Taxi kể ...
Ðảng chơi xỏ Tố Hửu.
Hai vợ chồng gìa Tố Hửu vì sống trong căn nhà chật chội nên năn nỉ Ðảng hảy nghỉ đến công lao nịnh hót đàn anh vỉ đại Shịt Ta Lin mà đổi căn nhà khác cho ông ta. Ðảng hồ hởi đồng ý liền, bèn dẩn Tố Hửu đến xem 1 căn biệt thự đẹp lộng lẩy ở địa chỉ trên. Biệt thự này chính tôi bảo anh Taxi dừng lại, tôi đi vòng quanh đó, qủa thật ấm cúng sang trọng, đẹp lộng lẩy, có "vườn thượng uyển" bao quanh. Thảo nào Tố Hửu nhà ta rơm rớm nước mắt mà cảm ơn Ðảng rối rít.
Nhưng ....Tố Hửu đâu có biết rằng bác sĩ đã dự đoán Tố Hửu sẽ theo chầu Shịt Ta Lin trong nay mai vì trong người y ta đủ thứ bệnh. Căn biêt thự này hiện Ðảng cho 1 gia đình Tây mướn và sắp mản hợp đồng, ngay sau khi hết hợp đồng thì Ðảng giao ngay cho Tố Hửu. Tố Hửu nhà ta hí hửng và cứ thế nằm chờ chết và chờ...dọn về nhà mới. Hết hợp đồng Tố Hửu vẩn chưa chết và đồng thời Ðảng cứ ký 1 hợp đồng gia hạn khác cho gia đình thằng Tây. Ðảng bảo TH "ông cứ dợi đấy, trước sau gì cũng là của ông thôi. Ðảng đâu có gian dối ai bao giờ đâu, nhất lại là nhà thơ lớn của cả dân tộc. Phải đợi thằng Tây này nó mướn được căn nhà khác thì mới dọn đi được chứ, chúng ta làm ăn phải có cái chử Nhân, thằng Tây này nó mướn của ta lâu nay rồi không lẻ đuổi cổ nó ra đường mà ở à...".
Nhà thơ cách mạng lảo thành, một trong những khai quốc công thần của ÐCS VN cứ thế nằm chờ...Vài tháng sau đó ...Shit Ta Lin đến gọi ông ta đi.
Vợ Tố Hửu sau đó được Ðảng cho ra ở 1 căn hộ ở mãi xa tít , xa tít mù khơi ...ngoại ô Hà Nội.
Nếu các bạn nào có dịp về VN. Với dáng dấp Việt Kiều, vui vẻ thân mật, chuyện trò với các bác xe ôm, taxi. các bạn sẽ được nghe kể những chuyện trên trời dưới bể. Một khi biết chắc bạn kh phải công an, và bạn thân thiện những người dân khốn khổ này sẽ được dịp xả những cơn uất ức trong lòng.
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 15, 2004.
Bất cứ Việt Kiều nào về VN cũng cùng tâm trạng như NgườiCaoNiên, ngoại trừ những VK từ PT Tân Sơn Nhất thẳng đến khách sạn và rồi nhà hàng, ăn chơi , gái giếc. Ngoài ra chỉ cần 1 chút xíu, chút xíu liêm sỉ thôi với cặp mắt quan sát, thì muốn ...chửi cha mấy thằng Việt Cộng.Nếu 1 VK chưa hề biết gì về VC, chưa hề ghét VC thì chỉ cần 1 lần về VN thì sau khi trở ra hải ngoại. Chính VK đó sẽ đứng trong đoàn biểu tình chống cộng hăng nhất bất cứ khi nào có dịp.
Nếu VK đó đã không thiện cảm với VC rồi hay ghét VC rồi thì sau khi trở ra sẽ trở thành như...NgườiCaoNiên, KSBH hay bất kỳ ai khác.
Trong 1 tour du lịch, sau khi tắm biển xong, ngồi ăn ghẹ trên 1 hòn đao nào đó ở Nha Trang. Một nhóm gồm tôi, gia đình VK Mỹ tên Khoa, gia đình H.O. Mỹ, gia đình ở Pháp và một nhóm người Việt trong nước.
Anh Khoa, mới qua Mỹ được 4 năm diện bảo lảnh nói "Tôi ghét VC vì bọn nó đối xử với dân mình tồi tệ qúa".
- Ông HO Mỹ bảo "tôi ở tù 9 năm tận ngoài Bắc, đã đi qua nhiều nhà tù ở Bắc".
- Tôi hỏi "LM Nguyễn Hửu Lể có nói trong Tôi Phải Sống rằng...những tù cải tạo ra Bắc bị nhân dân ném đá. Có đúng không bác?. và có nghe nói nhà văn Duyên Anh làm ăn ten rồi khi qua Mỹ bị đánh đến nổi bị điếc".
- H.O. "Ném đá. Ðúng, đám người của tôi bị 1 đám đàn bà con nít ném đá và chủi rủa tục tằn. Công an lại lên tiếng phải bảo vệ đám tù cải tạo vì sự phẩn nộ tự giác của nhân dân dưới sự tàn ác của VNCH. Còn nhà văn Duyên Anh tôi đã ở chung trại với anh ta. Duyên Anh tôi khẳn định không phải là ăn ten mà chỉ được trại chỉ định làm công tác văn nghệ trại, nên bị hiểu lầm (?)".
- Tôi hỏi cô Thủy, hướng dẩn viên du lịch tour "các anh, những VK sở dĩ về VN là thật tâm muốn cho những người như em có được công ăn , việc làm . Biết rằng mổi đô la tiêu xài ở đây sẽ phần lớn chui vào túi, vào những cơ sở làm ăn của Việt Cộng, nhưng ít ra các em sống được, những xe ôm, xe kéo những thấp cổ bé miệng sống được. Xả hội này 1 thằng như anh, kh gia đình, thân nhân còn lại ở VN thì có về cũng chỉ thêm buồn".
- Cô Thủy "Em hiểu điều đó. Cám ơn anh. Em không biết phải nói sao vì có nhiều điều không thể nói được."
Nhóm VK Pháp rời VN trước năm 1975 chỉ im lặng ngồi nghe...cười và lắc đầu.
Ngồi sát tôi là một anh tên Sơn, người Việt trong nước, đi một mình, độc một mình. Mặt đỏ bừng im lặng ngồi nghe. Sau này tôi biết được do H.O. Mỹ nói lại "Sơn có lẻ là công an đó". Có lẻ Sơn theo dõi tôi từ ngày đầu của tour du lịch. Ai mà biết được. Nhưng ....Who cares.
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 16, 2004.
Mẹ cha nó ..Thằng CON BÁC CHÁU ĐẢNG nào đầu óc cũng NGU như chó. Chúng u mê trong giáo điều CS ngu xuẩn dốt nát/gian manh tàn ác, moi ra từ trong băi rác Liên-Xô & đông Âu. nên chúng không c̣n lương tri/trí năo để phân biệt Việt-Nam / đảng quỷ đỏ cộng sản / nhân dân, là khác nhau nữa. Ai nói động đến lủ quỷ đỏ CS, th́ chúng liền oang oang lên là nói xấu Việt-Nam, nói xấu dân tộc.... Thật là một lũ quỷ đỏ cộng sản ngu dốt tŕ độn
-- (tosu_cs@yahoo.com), June 16, 2004.
Tôi dã đến quán cafe Lâm Hà Nội
Theo hồi ký Đêm giữa ban ngày của Vũ Thư Hiên, khi ngồi trên xe bít bùng đi vào nhà tù Hỏa Lò, nhìn qua lổ thông hơi, VTH thấy 1 người bạn gìa, Trần Dần, 1 kiện tướng của Nhân Văn Giai Phẩm, đang ngôi co ro nhấp từng hơi "cafe chui" ở Cafe Lâm. Nghe sao mà thấy thương người , thương cho thân phận mình...
Cafe Lâm: Ông chủ quán Lâm mở quán cafe có lẻ từ thời Pháp thuộc cách đây ngót ngét 100 năm. Nơi quán của ông tập trung những nhà ái quốc, nhà cách mạng chống Pháp, cửa hàng được tạm gọi là phát đạt thu hút giới nghệ sĩ, văn sĩ, thi sĩ đương thời. Cách mạng về, HCM làm cải cách ruộng đất, làm đủ thứ trò để mong miền Bắc tiến nhanh tiến mạnh tiến vửng chắc lên chủ nghĩa xả hội. Thời bao cấp được thành lập. Mọi nhu yếu phẩm được coi là hàng quốc cấm. Thế là Cafe Lâm rơi vào tình trạng được gọi là "quán cafe chui". Thời đó cả dân miền Bắc ai cũng nghèo. Nghèo nhất là giới văn nghệ sĩ. Nhà văn nhà báo cộng nhà giáo thành ...NHÀ NGHÈO. Giới nghệ sĩ lại là giới nghèo mạt hạng nhất lại cộng thêm cái tật cafe thuốc lá cho nên họ kháo nhau kéo đến quán cafe chui của ông Lâm rất đông.
Ông Lâm được biết là người giao du rông rãi, rộng rãi về tiền bạc cũng như về tánh tình, yêu mến văn nghệ sĩ chân thành. Họ cứ việc đến quán ông hết uống rồi hút sau đó khi sổ. Khi cuốn sổ ghi tên mình dầy lên thì đó là lúc các nghệ sĩ thấy ê cái mặt. Ông Lâm cũng thưà biết rằng cái đám mạt rệp này lấy gì mà trả, nhưng ông ta cũng không hề đòi. Nghệ sĩ thì có gì để trả ngoài ngòi bút. Thế là họa sĩ thì trả bằng tranh, thi sĩ thì trả bằng thơ, văn sỉ thì trả bằng ...cái lổ miệng vì lúc ấy làm đếch gì co giấy nhiều để mà viết truyện (?).
Tôi đến cafe Lâm thấy treo toàn tranh, những bức tường treo toàn là tranh của những nhân vật trứ danh như Văn Cao, và những nhân vật khác mà tôi thật sự không biết mà chỉ cảm nhận được những bức tranh này có chiều dài lịch sử trên dưới 50 năm. Nền nhà, cái nền nhà mới là điều đặc biệt bao gồm đủ mọi thời đại. Một khoảnh là nền gạch hoa của thời Pháp thuộc, một khoảnh là thời Hồ Chí Minh, một khoảnh là thời Lê Duẩn và sau này là thời mở cửa. Tôi chẳng hiểu nổi mục đích của chủ quán chỉ mổi cái nền nhà không quá 20 m2 mà bao gồm mọi thời đại?.
Qúan rất đông khách, không biết có phải vì khung cảnh quán lập dị, vì quán có nhiều tranh tuy rằng quán rất bình dân, không hề sơn phết, cái quán trông có vẻ cô cổ làm sao ấy. Có lẻ dồ cổ là dồ quí, hay có lẻ gía cả ở đó khá rẻ ...7000 1 ly cafe đá. Tôi nhìn quanh thấy khách phần nhiều có vẻ trầm ngâm tư lự như đang thả hồn về thời bao cấp của HCM, Lê Duẩn..."một làn khói trắng , ru hồn vào quên lãng...".
Tôi đứng dậy trả tiền thì gặp anh Lộc chủ quán.
- Anh nè, tôi là một người xa xứ đã rất lâu, nhưng có đọc sách của Vủ Thư Hiên con ông Vủ Đình Huỳnh nói rất nhiều về quán cafe này, gọi là cafe ông Lâm. Ông Hiên có nói trong sách rằng khi ông bị bắt đi ngang qua đây co nhìn vào quán vô tình thấy Trần Dần ngồi uống cafe trong này. Đó là lý do tại sao hôm nay tôi cố tình có mặt ở đây. Rất hân hạnh được ngồi ở quán này của anh để được nhìn về lịch sử...".
- Cám ơn anh, tôi là Lộc, con ông Lâm. Ông Lâm sau này về gìa đi lên chùa tu rồi chết ở trên chùa. Tôi thay cha điều hành quán này. Tôi có biết cả 2 cha con và mẹ của bác Vủ Thư Hiên, và nhất là bác Trần Dần, Văn Cao rất thường xuyên đến quán này. Hồi nhỏ tôi thường theo cha hầu trà các bác nên những gì họ nói tôi vẩn còn nhớ. Tôi có thể nói là nhân chứng của một thời đại.
- Lúc trước thời bao cấp tôi nghe nói quán này là một quán chui?.
- Đúng anh, thơì đó làm gì có đường sữa như bây giờ. Tôi đã mua đường sữa từ cán bộ công nhân viên có tiêu chuẩn hàng tháng. Bán giấu bán diếm sống qua ngày thôi.
- Những bức tranh ở đây có nhiều dấu ấn lịch sử.
- Đúng anh, đó là tranh của những kỷ niệm.
-Anh nên viết hồi ký để ghi lại những gì anh nghe và thấy, nếu không sẽ bị mai một đi. Hảy viết để cho mọi người được đọc.
- Cám ơn anh
Tôi bước ra khỏi quán, nhìn lên bầu trời Hà Nội, những cơn mây đen kéo đến báo hiệu một cơn mưa. Bác Lâm trên trời xin chứng giám cho lòng thành của tôi, một người ngưởng mộ Bác.
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 16, 2004.
.....Viet tiep........Tôi rất thường uống bia Heneiken, Tiger, 333 và Bia Ha Noi nhưng chưa từng được hân hạnh uống "bia ôm". Nhà hàng ca nhạc như 2B's do Mỹ Hạnh lam chủ, Rex Hotel, Jazz Club ở Sài G̣n họ chơi nhạc rất hay, chỉ trả tiền nước giá khoảng 50-60 ngàn 1 ly nhưng có đ́ều mổi đêm bắt đầu mở cửa vao 9 giờ và luật phải đóng cửa 11 giờ đêm. Không hiểu tại sao?. V́ lư do an ninh?. Sài G̣n được biết là đang khuyến măi về du lịch, du lịch ǵ mà 11 giờ đêm đă đóng cửa toàn bộ pḥng trà ca nhạc. Sợ khủng bố hả?. Vậy mấy thằng công an, an ninh để làm ǵ, mấy thằng ăn hại...
Đó là 1 phần lư do tại sao VN kh hấp dẩn được du khách Tây phương. Tôi đi khắp Nam-Bắc, đi những chuyến tour du lịch Phan Thiết, Phan Rang, Nha Trang Đà Lạt phong cảnh tuyệt đẹp, đồ ăn nhà hàng rẻ thế mà kiếm đỏ mắt chỉ thấy le que vài thằng Tây con Đầm. 99% người đi du lịch chỉ thấy toàn là NGƯỜI VIỆT. Tôi không hiểu tại sao một khu du lịch tuyệt đẹp nổi tiếng như Thung Lủng T́nh Yêu ở Đà Lạt ngày thứ 7 hàng ngàn du khách ở đó thế mà tôi để ư chỉ thấy không quá 5 thằng Tây con Đầm. Trung tâm TP Nha Trang , Đà Lạt ban đêm chỉ thấy vài Tây và Đầm thỉng thoảng lướt qua?. Đă 2 đêm tôi ngồi trưóc thềm Nhà Hát Lớn Sài G̣n đến măi tận 12 giờ đêm nh́n người qua lại, nh́n suc sống của một thành phố, suy tư về một nước Việt Nam đang phát triển, về đầu tư ngoại quốc...sao mà chẳng thấy ǵ hết, chỉ thấy toàn là thanh niên thiếu nử ăn chơi đua đ̣i bạt mạng, bất kể là thứ 2 hay thứ 7, chủ Nhật. Nhà hàng, tụ điểm ca nhạc, các quán cafe cao cap đầy ấp người là người, chỉ cần 2 người chi cho 1 đêm đi chơi như thê hết ít nhất là 200 ngàn. Lương trung b́nh của 1 người may lắm là 1 triệu/ tháng. Để cho chắc ăn với suy tư của ḿnh. Một buổi chiều mát trời tôi ngồi ở ngay công viên Trần Nguyên Hản, trước mặt chợ Bến Thành, để được nh́n bốn phương tám hướng của Sài G̣n hoa lệ. Tôi cũng thấy cùng một tâm trạng. Việt Nam dường như thiêu thiếu một cái ǵ đó.
Đă 2 đêm tôi ngồi trước Nhà Hát Lớn Hà Nội sát bên Hilton Hotel tới măi tận 12 giờ đêm. Đêm nào cũng chỉ thấy 1 cặp vợ chồng ǵa Tây phương đi ăn tôi đâu đó rồi về Hilton Hotel lúc gần 11 giờ và 1 đám nhóc con Hàn Quốc du học(?). Du lịch nội địa VN cũng nhiều nghịch lư, những tour du lich đầy ấp người trên nhửng xe Bus 32 chổ ngồi. Tour Phan Thiết Nha Trang Đà Lạt bao luôn khách sạn 3 sao, ngày ăn 3 bữa và vé vào cửa những thắng cảnh gía chỉ 1.6 triệu # $160 AUS, tôi chỉ thấy 99.9% toàn là VN bao gồm VK...
Một hôm VT rủ tôi đi ăn trưa tại Sài G̣n cùng anh bạn của VT tên Hiếu, thuộc loại khá gỉa, đang học Master 0f Eco. của 1 đại học ngoại quốc tổ chức. Có 1 tầng lớp trí thức trung lưu khá giả nhờ tài năng, nhưng tiếc rằng giới này nằm im (có lẻ) và nhiều khi bực bội chinh quyền th́ chỉ phản ứng bằng cách "chửi đổng". Sau khi ăn trưa 2 ông bạn đề nghị đi Mat-Xa.
Khi bước vào khu vực Mat-Xa th́ tôi thấy bản gía ghi "...Body Massage:80 ngàn VN"....
Vài nét Body Massage Tại Thailand:
Khách được đưa vào 1 pḥng khách sang trọng, trước mặt là 1 pḥng kiếng bên trong hàng mấy chục cô gái ngồi xếp hàng đeo bản số, khách tư chọn và thích cô gái nào th́ nói số của cô ấy. Thế là khách và cô gái cùng nắm tay nhau bước vào cỏi thiên thai...Một căn pḥng rộng răi, bao gồm 1 Spa nhỏ, một cái phao lớn (float) được bơm hơi và...dỉ nhiên 1 giường nệm queen size mời gọi. Cả hai đều Adam và Eva, có ngĩa là truồng như nhộng. Nàng mời chàng vào Spa nước ấm 37 đo, nàng tắm cho chàng, kỳ cọ, mat xa nhẹ...sau đó nàng xịt massage oil vào cái float vào người nàng và người chàng, thế rồi nàng dùng chinh body của nàng để mat-xa đến tận cùng ngỏ nghách trên người chàng, cho đến khi chàng sắp sữa gặp được giới bồng lai tiên cảnh th́...nàng mời chàng lên chiếc giường đang réo gọi gần đó. Họ phục vụ khách từ A-Z, nước uống trả tiền riêng, dỉ nhiên gồm luôn nước uống cho nàng, khoản 50 Batt/ly. Một show như thế 3 tiếng trả 1600 Batt, tiền "boa/ tip" cho nàng tùy hỉ, không cho cũng được v́ nàng nhận từ chủ 20%. Tip cho nàng th́ khoảng 200-500 là nàng happy.
Vài nét về Body Massage tại Việt Nam:
Bước vào trong là tắm Steamy Sauna, toàn bộ tự nhiên tắm 1 ḿnh muốn tắm bao lâu th́ tắm, sau đó là charcoal Heater Sauna, tắm trong bể ngâm thuốc bắc, vào hồ bơi và rồi ra ngoài pḥng chờ đợi, uống nước mat, xem phim/ TV để chờ đợi các nàng...không có tiêu chuẩn tự chọn nang, đến phiên ai th́ người nấy hưởng. Có nghĩa là kh hề biết mặt nàng sẽ phục vụ ḿnh là ai. Lên pḥng...âm nhạc du dương réo rắc, căn pḥng nhỏ chỉ đủ kê 1 bàn dài đặc chế riêng cho massage...nàng mỏ cửa xuất hiện. Nàng của tôi là 1 cô gái trẻ măng, tóc thề ngang vai, đen nhánh...
- Chào em.
- Chào anh.
Trên người tôi được che phủ bởi tấm khăn tắm lớn. Nàng mặc đồng phục gọn ghẻ, không hề thấy "cởi kiết ǵ hết", cũng kh hề thấy 1 nụ cười cầu tài câu khách. Nhưng nói chung nàng khá xinh xắn.
- Anh nằm xoay lưng lại để em mat xa.
Nàng làm 1 vài động tác mat-xa căn bản. Những cơn ho xù xụ, dường như nàng đang bị lên cơn sốt, sốt nhẹ thôi nhưng tôi cảm nhận đuợc điều đó.
- Em tên ǵ, và bao nhiêu tuổi?
- Tên em la Na. Tên trong giấy tờ đó. Em 19 tuổi.
- Mới 19 tuổi sao kh tiếp tục đi học, vào đây làm ǵ?.
- Em học được hết lớp 12, kh có tiền vào đại học. Nhà em nghèo ở Mỹ Tho. Em muốn đi làm để giúp đở gia đ́nh.
- Thế em làm ở đây có kiếm được khá không?.
- Mỗi ngày em kiếm được 500 ngàn. Làm ngày nào ăn ngày đó, hoàn toàn sông vào tiền boa của khách. Em kh có ăn lương.
- Thế tiền boa của khach em được quyền lấy toàn bộ không?
- Chủ không động đến tiền đó của em. Nhiều khi khách say sưa, hành hạ em đủ điều mà vẩn kh boa 1 cắc.
- Thế lát nữa đây anh đi ra kh boa cho em cắc nào hết th́ em co buồn kh?
- Kh đâu. Em quen rồi.
Những cơn ho xù xụ lại nổi lên...
- Em tên là Na. Ít con gái nào lấy tên Na. Tên Na chỉ được gọi ở nhà do cha mẹ anh em gọi để cho dể kêu.
- Không tên Na đẹp lắm à. Ai cũng nói tên Na đẹp. Chỉ có anh là chê.
Những cơn ho lại nổi lên...
- Anh kh chê. Tên Na đẹp lắm. Anh có đứa cháu bé tên Na 4 tuổi. Vượt biên cùng mẹ nó đă chết mất tích trên biển năm 1984. Bé Na đẹp lắm...
Kư ức chợt ào đến thấm buồn... 1 thằng đực rựa nằm thẳng cẳng, một đứa con gái 19 tuổi đang ho xù xụ, lên cơn sốt, đấm với bóp, mat xa với mat gần. Ḷng kh đành...xoay lưng lại.
- Thôi em bệnh nặng rồi, làm xong anh rồi xin phép ông chủ về nhà nghỉ. Chúng ta chỉ nói chuyện cho hết giờ. Nếu ra sớm quá sợ chủ em mắng.
Hết giờ con bé Na ghi vào tấm phiếu nhỏ ghi vào đó số tiền của khách muốn "boa".
Ra khỏi đó, Việt Tiến bảo với tôi..."đây là lần đầu tiên tôi vào đây, mat xa như 1 robot...nể thằng Hiếu lắm tôi mới vào đây...".
.........
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 16, 2004.
***VietTien la` ai ? :)
Cha('c la` anh em voi NhatTien, tu+'c ba` con chi. Butvang ra(ng vo^? USC Univ, Cali ... Nongsong.org cu?a phe BarbecueFlame ve^` Vietnam choe`n choe.t nhui+ng O gia'm -da? -do^.ng gi` vo+`'i Hanoi.
Ve^` to+'i USA thi` cho^?ng mo^ng choe`n che.t ke^? vie^.c vu+`a - di -duo+`ng vu+`a ke^? chuye^.n
Trong so^' ve^` Vietnam na`y, ba` Va`ng = DoThua^'n, Lutudo = DoanducTam / VietSy~ Doramail.com
What a CHEAP cho^'ng Vietcong, bi. Hanoi chu+?i la` pha?i, ve^` Vietnam thi` qua('n -di't nga^.m ta(m, tro+? la.i USA le^n Forum thi` -Di.t nhu+ pha'o
Gio.ng "va(n Internet" cu?a KeSiBH va` em be' CaoNien kia hie^.n ro~ 1 phe EAT SHIT. LeChiQuang -duo+.c tha? ro^`i, anh ta nay tha`nh con co+` cu?a Hanoi vi` anh ta thu' nha^.n la` "-di Sai -Duo+`ng" cu?a - Da?ng
-- Pha^'c lu~ Ve.m na(`m vu`ng ... :) (ChuyenTriHOINACH@aol.com), June 16, 2004.
......"Gio.ng "va(n Internet" cu?a KeSiBH va` em be' CaoNien kia hie^.n ro~ 1 phe EAT SHIT. LeChiQuang -duo+.c tha? ro^`i, anh ta nay tha`nh con co+` cu?a Hanoi vi` anh ta thu' nha^.n la` "-di Sai - Duo+`ng" cu?a - Da?ng....Chuyên TrịHôiNách....".
Tôi, KSBH, có thể thuộc phe EAT SHIT. No matter at all. Tôi có thể bị hôi nách cần ông anh chửa trị, Cũng chẳng sao. Nhưng Lê chí Quang ông anh bảo ...con cờ của Hà Nội và rằng...đã thú nhận "đi sai đường của Ðảng".
Ai đã nói vậy?. Chính Hà Nội nói vây hay chính LCQ sau khi ra tù mở họp báo rồi bù lu bù loa "xin lổi đảng vì đã lở dại...". LM Nguyễn văn Lý đang nằm trong tù năm ngoái cũng thế, có tung ra 1 thư (thư dzỏm) nói xin lổi đảng và cũng khóc bù lu bù loa...
Từ đó suy ra đó chỉ là trò hề chính trị. Chuyên trị hôi nách từng khoe năm nay 90 tuổi. 90 tuổi hay 190 tuổi hay thậm chí có 9 tuổi. Cái tuổi tác không 1 tí liên hệ gì đến cái "trí khôn". Khôn thì 9 tuổi đã khôn, dại thì 190 tuổi vẩn còn dại. Xin lổi tôi thuộc thế hệ thứ hai tại hải ngoại, sống tự do quen rồi. Ngay chính ông gìa tôi mà ăn nói không phải tôi cũng chửi cho. President Bush hay PM John Howard Australia ăn nói bậy bạ tôi cũng phang thẳng cánh.
Cho nên ông gìa 90 tuổi ChuyênTrịHôiNách ...You're nothing. Nhắn lại nè ông làm ơn có TriếtGia thì cũng TriếtGia vừa phải thôi, chỉ có sữa lại Font tiếng Việt để cho mọi người dể đọc mà cũng kh thèm làm, còn đòi lấy Admin password của anh VAS để làm Mod.
Tôi đã từng đọc "Tôi muốn tát vào mặt Thượng Ðế" của Triết Gia 1 thời Phạm công Thiện, cũng không thấy "triết" bằng ChuyênTrịHôiNách.
-- Kẻ Sĩ Bắc Hà (ke_si_bac_ha@yahoo.com), June 16, 2004.
Dang va Nha nuoc VN loi dung co hoi the gioi dang cham chu vao nhung van de nong hoi o nuoc khac thi ra tay dan ap nhung nguoi dau tranh cho dan chu, nhan quyen o VN:1/ Anh Nguyen Khac Toan bi gan toi gian diep la gian diep cho nuoc nao? Trung quoc? My?
2/ Anh Le chi quang bi ket an voi toi danh gi? "chong phao nha nuoc XHCNVN" Neu toi nay thi co le 80 trieu nguoi dan VN deu bi ket an ca. Co ai ua gi nha nuoc XHCNVN dau. Con to uoc VN la mot chuyen khac.
Nha nuoc nay dang li ra bi dep bo tu lau roi. co kahc chi nha nuoc cua IRAC hoac Bac Han.
Noi di tom lai cung la tro cua Congsan boi nho. de gay sao tron chia re nguoi chong cong thoi ,,,Anh nao dot nat thi mac muu thang CS ,the thoi
-- lu cho' thui hanoi (vietnamcongsan@yahoo.com), June 16, 2004.
***You know, I now can Post your Pix, ba` chi. ThuanDo va` DoanducTam
Ho. cha(?ng qua la` SN VietSy~ VIETTHIET. Ca'c anh la` Vietcong thi'ch cho^'ng VC nhu+ng xin -du+`ng la`m CO` MO^`I
Anh na`o cu~ng khoe la` ve^` Hanoi bie^'t chi. na`ng anh cha`ng kia nhu+ng ca'c anh thi'nh cho Co^ngAn-Hanoi GIe^'t ho. hay sao ?
Ca'c anh co' the^? gia?/tha^.t trong ca^u truye^.n.
D/c VIETTHIET/Liberty of Flame va` chi. Cu+'t Va`ng (ButVang UCI) -da~ lo`i ca? 1 bo^. -do^` lo`ng ca'ch nay 2 na(m + nguo+.c la.i. Nay ca'c anh chi. Ve.m Hanoi tha^'y CO+` VA`NG VNCH tung bay tre^n ca'c tha`nh pho^' USA thi` ca'c anh/chi. Ve.m -do^?i AIR
Ba` con chu+a bie^'t lu~ na`y -da^u ? -De^? to^i tu+` tu+`, to^i se~ Google search cho ba` con xem.
Ho. -di va`o Forum na`o cu~ng bi. nguo+`i ta chu+?i, ho. thay SN, - do^?i ma(.t, ta^ng nguo+`i poster kha'c cho ra ve? la` cu`ng chi' huo+'ng, nhu+ng ......
Chu+~ "nhu+ng" sao ma` kho' ca('t nghi~a :)
-- Am I RIGHT ? Mr DD-Tam/ThuanDo (ChuyenTriHOINACH@aol.com), June 16, 2004.
Ong ban KSBH va NCN khong noi ro ve nhan vat Viet Tien, nen toi danh noi ro them ve anh ta voi tu cach 1 nguoi quen biet.Anh nay la mot thang cha vo chu vao, khong co chinh kien gi het, ben nao cung choi mien la hop tinh, hop tam. KSBH co qua khen anh ta, nao la dep trai, nao la lich su, etc. Thuc ra anh ta trong qua thuong la dang khac ( theo nhan xet cua VC ). Cao vua phai, da den si, toc tai dung nguoc, duoc cai hay cuoi. Hinh the thi hoi xau vi beo bung, chan ngan ma lung dai, chan di vong kieng, " Bung phat trien huong Dong, Mong phat trien huong Tay". Ban tinh la ham choi, thich giao du ket ban voi moi loai nguoi de ma hoc hoi. Ca doi chua lam hai ai bao gio. Cu ai o noi xa den choi la anh ta qui hoa, tan tinh lam tour guide FOC khi co thoi gian, ke ra cung la nguoi ngo nghech, vi qua that tha, chan that giua thoi buoi nhieu nhuong nay! Viet Tien co nghia la Viet Nam Tien Len ( theo loi anh ta noi) ! Giong nhu Fozza Italia party cua Thu tuong Italy Berlusconi , kiem ong bau doi bong da AC Milan lung danh ben troi Tay. Cha noi nay yeu con nguoi, dat nuoc Viet nam, si dien dan toc rat cao, chi mong sao VN duoc sanh ngang hang voi 5 Chau. Vi vay rat khoai noi chuyen lam the nao de dua Dan toc, Dat nuoc Viet nam di len cho bang vai phai lua voi Quoc Te. Mac du cha lam duoc cai dech gi cho doi, nhung anh ta co cai Tam trong sang, song luong thien.
Co mot vai ban nhac nho KSBH va NCN ve viec dam bao an toan cho anh em nha Viet Tien. Rat cam on cac ban. Nhung khong co gi phai lo, boi vi Nha nuoc chi ket toi bo tu nhung ai tham gia hoi hop, hanh dong lat do chinh quyen XHCN. Viec dua VK di choi, gioi thieu danh lam thang canh, de VK biet duoc doi song xa hoi tai VN, mat sang mat toi cua no, de VK them yeu dat nuoc, con nguoi VN, ma lai khong lay mot xu gi nao cua VK, thi phai dang bieu duong moi dung :-))
Viec bay to chinh kien voi nhau, cung khong anh huong gi, mac du hai he tu tuong la khac nhau. Mot con nguoi cung nhu mot chinh quyen, duong nhien co nguoi thich, co nguoi khong ua, dau co gi la. Anh em ho co nhieu ban be, moi nguoi mot phuong, moi nguoi mot chinh kien, nhung co diem chung la cung ban khoan: Lam sao de Dan Toc Viet Nam ngang cao dau di len, lam sao de tat ca moi nguoi dan VN deu tu hao la nguoi VN, mau do da vang, doan ket yeu thuong nhau de xay dung mot dat nuoc VN hung cuong trong tuong lai.
Ban than VC toi cung dang ban ngap dau trong cong viec, rat it thoi gian nen it khi ghe vo day hau chuyen cac ban. Phai noi la rat nho cac ban, mac du chung ta chui nhau nhu cho, chua bao gio biet mat ngang mui doc ra sao. Hinh nhu cang chui nhau tham te, cang nho nhau thi phai :-))
Nhung chung ta co cai chung la cung co suy nghi ve than phan con nguoi , tuong lai dan toc VN. The la du!
Tran trong.
-- Viet Cuong ( Viet nam Cuong thinh) (wilson_beng@yahoo.com), June 17, 2004.
TUYEN TẬP THƠ - NHỮNG BỪNG HIỆN - NGUYỄN MAI - VIỆT NAM ( TIẾP THEO )VỚI TRẬN MƯA ĐẦU TIÊN Ở NƠI ĐẾN
Co ro dưới lá cành cao
Lạnh run ở giữa mưa rào bủa vây
Mưa rào đổ xuống từ mây
Biết chăng hạnh ngộ từng ngày vùng cao.
CẢM ƠN GÍO LỚN ( Tặng Lìn NT )
Những cành muồng khô đen im lìm dưới bầu trời đầy mây xô giạt
Mây xô giạt, gió lộng thổi, những cành cà phê dưới thấp nối tiếp hoa trắng trên cành trải rộng ra khắp chung quanh như một vùng ở nơi xứ tuyết,
Và ở nơi đây, anh và em bên màu xanh lá cỏ, anh và em chậm bước giữa tiếng gío lộng thổi không ngừng, anh nói với em : « trời ơi » anh không kịp thở ; Và « trời ơi » anh tưởng như anh sắp sửa xa, bên em, cùng gío.
Gío,
Anh đứng trong khung cảnh có thật cuồng gió nghiêng rạp, những chiếc lá kề bên vẫy mừng chúng ta lặng ở bên nhau, sau nhiều năm không ngờ có thể,
Và những tiếng gío lấp vào những vết thương riêng,
Và có thể rất thiêng liêng, được thấy,
Gío đẩy xa biệt
Những gì cần thiết được xa.
Đi bên nhau
Giữa thiên thu sau ? trước
Giữa gío , anh và em
Chỉ có hai người
Và giữa tiếng gío, đêm tối đen
Nơi lấn tranh, ôi ngực trần em
Như lân tinh lấp lánh, êm đềm, hoang dại,vĩ đại
Ắp đầy môi điên
Gío, gío lớn, toàn khung cảnh giạt theo
Chiều gío
Gío chập chùng
Gío vô cùng
Mông lung. Anh hồn bay cùng em
Theo gió.
NGUYỄN MAI
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 22, 2004.
TUYEN TAP THO " NHỮNG BỪNG HIỆN " - NGUYỄN MAI - VIỆT NAM ( TIẾP THEO )TÂM HỒN CỦA EM
Gặp nơi hào nhoáng
Em thóng như không
Trong chỗ nghèo khó
Thấy có như không
Hồn em mênh môn
Trong vòng em thoát.
XUÂN HƯƠNG
( Tặng Nguyễn Sinh )
Ở THỊ TRẤN
Có thật một khoảnh khắc, một giây phút bất chợt hoá đá
Dưới mái lá quán cà phê hoa hồng
Không thể tin đời trôi có thật
Trước khoảnh khắc đó, không thể tin đời trôi sẽ có…
Nàng trong áo len
Khuôn mặt và mái tóc đen dưới đèn, mê hoặc
Một nhan sắc hơn là nhan sắc
Và từ góc quán, ta lãng quên
Ly cà phê trên bàn bất động.
Ở THÀNH PHỐ
Từ xa, nàng xóa khoảng cách
Nàng đến, như hiện bên ta
Giấc mơ trở thành sự thật
Hoa tiết, nàng bên ta
Giữa trăm năm, được gập.
Nước mắt vui, môi trôi ngửa đón nhận
Đêm nồng nàn khỏa thân
Những khoảnh khắc bất tận ngực thiếu nữ
Rực rỡ trong hồi ức.
Ở THỊ TRẤN
Ba mươi năm, thuở trước
Anh trở lại chiều nay
Quán xưa thành nhà khác
Và em giữa đời trôi
Nơi nào em có biết
Thị trấn xưa, xa người.
NGUYỄN MAI
-- nguoicaonien (xuanhutraidat@yahoo.com), June 22, 2004.